chuyện này cũng không ngoài ý muốn của ninh Mẫn: uống thuốc như vậy không ảnh hưởng tới đứa nhỏ mới là lạ.
“ninh Mẫn!” An Na nhẹ nhàng kêu một tiếng.
“ừ!” Ninh Mẫn trả lời.
An Na hít hít nước mũi: “tôi chỉ có thể sống vài ngày nữa, hiện tại cầu xin cô và Đông Đình Phong làm một chuyện: cho nó trở về Đông gia, chữa bệnh cho nó, đem nó nuôi lớn.”
nói xong, nước mắt từ khoé mắt lăn xuống.
“đây là mục đích cô bảo tôi đến đây?”
“đúng!”
lúc sắp chết cầu xin như vậy nhất định làm rung động lòng người. nhưng ý chí của Ninh Mẫn rất sắt đá.
“Nếu tôi không đáp ứng?”
cô vẻ mặt lãnh đạm: “ Tôi và Cẩn chi dựa vào cái gì lại muốn tiếp nhận một đứa nhỏ không nên xuất hiện trên đời này như vậy?”
“nếu cô không đáp ứng, hôm nay cô cũng đừng hòng rời khỏi tòa nhà này.”
An Na tựa vào đầu giường cười cười, tự tin mười phần, bày ra một bộ dáng như thể đã thực hiện được âm mưu.
“có chuyện tôi quên nói cho cô biết, ở trên lầu có một quả bom hẹn giờ đã được khởi động, hiện tại cô có hai lựa chọn, một đáp ứng điều kiện của tôi, báo tin cho Đông Đình Phong, sau đó quả bom sẽ bị hủy đi, hai chúng ta cùng chết ở trong này. con của cô và con của tôi trả lại cho chúng ta cùng nhau chết ở nơi này. đương nhiên còn có rất nhiều người vô tội sẽ cùng nhau chết......... nếu đây là kết quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421682/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.