Bởi vì mệt, Hàn Tịnh đã ngủ, hơi thở trầm ổn hai mắt nhắm chặt. Đông Tán ngồi canh bên cạnh cô, nhìn ngắm cô ánh mắt si mê.
Mấy năm nay, anh không phải không có người phụ nữ nào, chỉ là nhữngngười phụ nữ đó, không gợi được sự chú ý của anh, không giữ được tráitim anh, chỉ có cô, mới có thể cho anh cảm giác binh yên như vậy.
Tay anh, nhẹ nhành chạm lên eo cô, mỏng manh như vậy, không thể nắm chặt rất gầy. Lúc bọn họ ở cùng một chỗ anh cảm thấy cô không có một phầnsức lực nào, người phụ nữ này thật không biết chăm sóc bản thân mình.
Sau này, anh nhất định phải chăm sóc tốt cho cô, nuôi cô béo tròn mớiđược, ôm có tí thịt mới thoải mái. Giống như trước kia. Nha đâu kia rấtbiết cách giấu thịt, trước kia rất đẫy đà...
Lúc này anh hoàn toànkhông muốn di chuyển, nhưng điện thoại vang lên, anh để nó reo rất lâu,rồi dừng lại, lại reo lên. Anh đành phải xuống giường, cầm điện thoại về góc cửa sổ.
Là Đông Đình Phong. Anh không nhận, mà trực tiếp gửi đi một tin nhắn.
“Tỉnh rồi, trở về sẽ tìm cậu”
Di động lúc này mới không vang lên nữa.
Anh thở ra một hơi, vò vò đầu, có chút mồ hôi, quay đầu nhìn thoáng qua đống quần áo hỗn độn. Trên giường lông mày Hàn Tịnh nheo lại. Cũngkhông biết là mơ thấy cái gì, lại nhìn điện thoại trong tay, cười cườikhông khỏi mang một chút bất đắc dĩ, có cả chế giễu.
Vừa mới trảiqua cùng với người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421633/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.