Ninh Mẫn Mẫn nhìn xuống dưới là một khoảng trống, ngón tay theo bản năng kéo xuống dưới, mở ra một video clip, trong video clip là hình ảnh của một cô gái.
Mặc áo khoác màu đen, áo len màu đen, gương mặt vô cùng bi thảm, vẻ mặt đờ đẫn, ngồi trên một cái ghế, ngồi bên cạnh là một nhóm phóng viên.
Ninh Mẫn Mẫn hơi nghi ngờ, hình như mình đã nhìn thấy gương mặt trên trang web kia, rõ ràng giống nhau như đúc.
Hàn Tịnh vẫn còn sống.
Cô sợ hãi đứng bật dậy.
“Tại sao có thể như vậy?”
Ninh Mẫn Mẫn đột nhiên đóng máy tính lại, bước nhanh nhìn về phía cửa sổ, vừa hay nhìn thấy A Lực đưa điện thoại di động cho Đông Đình Phong, khi thấy điện thoại anh liền đá quả bóng ra xa và nhận cuộc điện thoại.
Cô không nhìn nữa, đi xuống dưới lầu.
Vừa xuống đến nơi, liền đụng ngay vào Đông Đình Phong.
Sắc mặt của cô không được tốt lắm, còn vẻ mặt anh trông rất lạnh lùng, vẫn đang nghe điện thoại. Nhìn vào ánh mắt cô, dặn dò người ở đầu bên kia hai ba câu, liền hỏi:
“Ngủ ngon không?”
Ngay sau đó, anh rất tự nhiên ôm chặt lấy cô, hơi thở quen thuộc rất ấm áp tỏa vào mặt cô.
“Em vừa mới xem tin tức rồi !”
Đông Đình Phong ngẩn ra.
Anh biết cô đều có thói quen xem tin tức hàng ngày. Anh vội vàng trở lại là vì không muốn cô mở máy tính ra. Ai ngờ lại chậm hơn, hôm nay cô thức dậy sớm hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421608/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.