Cố Hiểu nhìn cha, ông là quan chỉ huy cao nhất của quân đội Cố gia, là một trong những nhân vật kiệt suất có ảnh hưởng lớn trong giới chính trị của Đông Ngải Quốc. Ông xuất sắc, nhưng đồng thời cũng là người lộng quyền.
Ông ngồi ở vị trí này, ngồi ba mươi mấy năm, lệnh đưa ra chắc như núi, không ai dám làm trái.
Đối với người đàn ông này, cô có yêu cũng có hận__ hận ông vô tình vô nghĩa, đối với con gái mình không có chút tình cảm nào. Đã có lần cô cảm thấy cha là một người đàn ông có tình cảm xa cách. Sau này cô đã biết một bí mật của cha, đó là lúc ngẫu nhiên nghe được cuộc đấu khẩu của ông và vợ mới biết được. Biết được thì ra ông cũng đã từng yêu một người phụ nữ, cô còn biết được cha là người dám làm dám nhận, vì sao đến bây giờ ông lại hỏi như thế
“Quỵt nợ, ở trên người cha chưa bao giờ có cái phẩm chất đặc biệt này”
Cố Hiểu bình tĩnh nói, mơ hồ dẫn đến một chút ý tứ châm chọc. cố Chấn nghĩ nghĩ, thở ra một làn khói, ánh mắt thâm sâu kia, mơ màng trong khói, vẻ mặt biến hóa bất thường.
Ông gật gật đầu, nhìn thoáng qua Cố Đan, giống như đã hiểu rõ điều gì rồi.
“Con đang ám chỉ việc tiêm chất RE cho tiểu Đan, chuyên này có phải hay không?”
Trong lòng cô không hiểu run rẩy, đau lòng trước lời nói của cha sao có thể nhẹ nhàng bang quơ như vậy. mạng người trong mắt ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421599/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.