“A......”
“...”
“Uh`m... Chuyện này, tôi thật tình cám ơn anh!”
“...”
“Tôi sẽ!”
“...”
“Cố Đan thế nào rồi?”
“...”
“A...! Tốt. Tạm biệt!”
Đơn giản vài câu và treo máy.
Ninh Mẫn Mẫn nhàn nhạt nhìn phía trước, cũng không hỏi xem có chuyện gì?
Anh ngoái đầu lại cười, lộ ra mấy tia hớn hở: “Hoắc Khải Hàng nói, anh ấy đã đem hộ khẩu của Vãn Vãn chuyển sang tên anh rồi.”
Nói xong ngừng một trận, hắn đưa tay xoa xoa khuôn mặt của vợ:
“Vợ ah, Hay là hôm nay, em cũng đem hộ khẩu nhập vào Đông gia đi?”
Anh muốn đem tên của cô sớm nhập vào nhà mình.
“Không vội! Em còn phải để ý anh... Không thì bị anh bán đi lúc nào cũng không biết...”
Người này hiện tại được coi là vợ mình, miệng lưỡi càng ngày càng trơn tru rồi.
Ninh Mẫn Mẫn mỉm cười, giờ cô được coi là trung tâm của Hoa Kỳ.
Dừng lại, cô thay đổi đề tài:
“Đúng rồi, anh ấy không có nói tới chuyện của Cố Đan và Cố Hiểu hiện tại ra sao ah?”
Từ hôm qua cho tới hôm nay, cô chỉ lo chính mình, hoàn toàn không có để ý đến Cố Hiểu, hiện tại nhắc tới, cô không khỏi lo lắng hỏi.
“Hoắc Khải Hàng nói, Cố Hiểu đem Cố Đan về Cố Gia rồi! Anh ấy hiện muốn đi Cố Gia.”
Vừa lúc đó đến đèn đỏ, anh dừng xe.
Ninh Mẫn Mẫn ngẩn ra, suy nghĩ đến số phận những người kia, cô vì chuyện này mà đau lòng.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421589/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.