Ninh Mẫn ánh mắt bất động, trong lòng vừa động, người đàn ông này quan sát thật đúng là cẩn thận tỉ mỉ. Cô thanh âm không đổi, điềm đạm hỏi
“Làm sao lại không giống?”
“Trước kia em gặp người đều cúi đầu. Hôm nay ánh mắt của em rất sâu rất sáng, khiến cho người ta....”
Anh cân nhắc tìm một từ : “Nhìn không thấu...”
Đúng như mang sức hấp dẫn, có thể thu hút người ta. Ninh Mẫn chớp mắt, đối với vị tiểu thư Hàn Tịnh kia trong lòng có vài phần tò mò.
Cô không nói gì thêm: thấy trước mắt người này cùng Hàn Tịnh có chút quen thuộc, sợ lộ ra sơ hở. Đông Đình Phong thấy cô trầm mặc, giống như khôi phục lại là cô gái cẩn thân hướng nội, anh lại vỗ vỗ vị trí bên cạnh
“Ngồi đi”
“Em đứng là được rồi”
Cô không ngồi cùng với người đàn ông xa lạ, rất dễ gặp chuyện xấu.
“Cùng anh nói vài câu”
“Chúng ta giống như không quen” đây là lời nói thật.
“Chính xác là không quen”
Anh gật gật đầu, đưa mắt nhìn vào bầu trời đầy sao, thật giống như trên tấm thảm đen như mực rơi những viên kim cương to tròn lấp lánh.
“Em muốn đi rồi”
Thật không có chuyện gì để cùng người này nói chuyện. Hơn nữa cô cũng không muốn giả mạo người khác, Đông Đình Phong quay đầu, kinh ngạc nhìn, thẳng thắn cự tuyệt như vậy, khiến anh có chút không được như ý muốn__ đúng, là không được như ý. Mà ngay cả chính anh cũng không rõ không được như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421561/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.