Ừ, một nhân vật như vậy, muốn trở thành thủ tướng của một quốc gia, tiền đồ của Đông Ngải Quốc nhất định sẽ thấy ánh sang.
Còn Đông Đình Phong, vẻ mặt hắn bình tĩnh nhưng vẫn cảm giác được họ chú ý tới hắn. hắn quay đầu nhìn bà xã, nhàn nhạt nói:
“Cho tới bây giờ tôi không có tâm tư muốn tranh cử làm thủ tướng gì đó! Đối với quyền thế, tôi cũng không giống như mấy người mưu cầu danh lợi.”
“Nếu như cậu không có tâm tư này, Đông Đình Phong, quốc gia có thể sẽ xuất hiện nguy cơ.”
Hoắc Trường An nhấn mạnh:
“Một khi tôi công khai chuyện ba mươi hai năm trước, ta sẽ mất đi sự ủng hộ của dân chúng, Khải Hàng là con của tôi, không thích hợp, cũng không thể đạt được ăn ý ở bên ngoài. Chỉ có cậu là có thể. Quay về họ Hoắc, vung cách tay lên kêu gọi, lấy ảnh hưởng của cậu, có thể khiến cho nhiều người ủng hộ. Cậu lại có quan hệ tốt với Thần gia, tương lai, chỉnh đốn chính quyền, hai người các ngươi, có thể kết hợp thành một đôi lưỡi dao sắc bén, vì hung thịnh của Đông Ngải, vì sự uhy hoàng trước nay chưa từng có…”
“Thật xin lỗi, tôi không có hứng thú.”
Đông Đình Phong không cần nghỉ ngợi, liền cự tuyệt.
Một vị trí tôn quý, đạt được quyền lực đồng thời cũng sẽ mất đi rất nhiều thứ vui vẻ khác. Đây không phải là kết quả hắn muốn.
“Đông lão…”
Hoắc Trường An có chút gấp, thấy đây không phải là khách khí giả tạo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421551/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.