Mười một giờ Ninh Mẫn đi đến bờ biển, trực thăng dã đỗ ở đó. Mươi hai giờ Ninh Mẫn cùng Hoành Vy đu đến bệnh biện.
Đến sảnh bệnh viện, Ninh Mẫn gọi điện cho Hách Quân, sau đó thủ hạ của Hách Quân đi xuống, đưa các cô lên. Bởi vì thân phận cua Hoắc Khải Hàng có chút đặc thù nên công tác bảo vệ được bảo hộ đặc biệt. Không có sự cho phép thò khôg được vào.
Tâm trạng của Ninh Mẫn rất phức tạp.
Biết được Hoắc Khải Hàng nhiều năm như vậy, cô vẫn nghĩ mình là người phụ nữ duy nhất của anh ấy, mà anh cũng ho là như vậy nhưng kết quả thì sao?
Mạc dù hiện tại bọn cô không còn yêu nhau nữa, nhưng cô có thể khẳng định: Cố Đơn, là con của anh.
Mà anh không biết chuyện đó. Thậm chí anh còn không biết mình cùng người phụ nữ khác phát sinh quan hệ.
Cố Hiểu, Cố Hiểu..... Hiện tại, cô cảm thấy cái tên này thật đáng buồn. Cuộc sống của cô ấy sao mà ma sui quỷ khiến như vậy?
Mỗi tổ tình báo mỗi người đều có chuyện riêng của mình. Khi cô quen cô ấy, cô cảm giác cô ấy có một cỗ mặc cảm tự ti. Mà cô ấy rất giỏi, nhưng mà đối mặt với người khác cô ấy không có tự tin.
Chẳng lẽ vì một phần tự ti, làm cho cô không dám nói cho của của đứa nhỏ là cô đã mang thai?
Hừ, khả năng tình huống càng trở nên phức tạp, dù sao tình hình chính trị lúc đó rất phức tạp.
Mặc kệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421504/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.