Sau khi cúp điện thoại, Đông Đình Phong đứng cạnh cửa sổ, như có điều suy nghĩ thật lâu…
Chờ Ninh Mẫn từ trên lầu đi xuống, đã chín giờ, bữa sáng đã chuẩn bị xong, làm theo những món Ninh Mẫn thích nhất, là Đông Đình Phong tự mình nấu, nấu theo chế độ dinh dưỡng, lấy những món ăn đã luyện tập nhiều lần ở Ba Thành ra khoe, nấu tuyệt đối là đủ hương vị.
Ở Cổ Vân, tuy có rất ít người tới, nhưng vẫn có sẵn đầu bếp ở đây. Bình thường không cần chuẩn bị ba bữa cơm, các đầu bếp đều quên mình phục vụ cho thôn trang nấu rượu. Nếu Đông Đình Phong hay là người nhà họ Đông đến đây, thì hắn ta mới tới đây.
Hôm nay đầu bếp đến thật sớm nhưng Đông Đình Phong chỉ cho hắn ta làm trợ thủ.
Chờ Đông Đình Phong dọn bữa sáng lên, thật cẩn thận hầu hạ nữ chủ nhân xinh đẹp dùng cơm, khiến Trương Trù mở to mắt nhìn chằm chằm.
Mọi người, ai mà không biết miệng lưỡi Đông đại thiếu rất lợi hại, cũng rõ ràng lợi ích mà Đông gia cho, tuyệt đối phong phú hiếm thấy, nhưng vị trí chủ bếp này, chân chính có thể làm lâu dài thì không có mấy người, vốn là đổi tới đổi lui, không phải ngại nhận vào ít, mà là vị giác Đông đại thiếu thật sự rất kén chọn. hắn không nghĩ tới, Đông đại thiếu sẽ tự mình xuống bếp, có thể nấu những món ăn ngon như vậy, hơn nữa còn dịu dàng với một người phụ nữ, càng khiến người ta cứng lưỡi.
Sau bữa ăn, Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421486/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.