Nam Phương gia mộc hội sở, trong dãy ghế
Ninh Mẫn lại gặp Quý Như Thương, bảo vệ dùng máy quét khi cô vừa bước vào, cô đưa mắt nhìn dụng cụ kia, thiết bị nghe trộm gì đều không thoát được mắt thần của nó__ Quý Như Thương làm việc luôn rất cẩn thận.
Phòng tiếp khách.
Quý Như Thương ôm ngực, thản nhiên nhìn người phụ nữ xinh đẹp đang bước vào. Chuyện của Hoắc Khuynh Vãn , bề ngoài mà nói, đối với cô dường như không có ảnh hưởng gì__ người phụ nữ này, thật sự rất bình tĩnh.
“Có mang đồ tới không?”
Trong phòng rất ấm, Ninh Mẫn kéo khăng quàng, tùy ý vắt trên cổ, tóc bộc thành đuôi ngựa, hai tay đút túi, nhìn xung quanh một vòng, không có người khác có lẽ là đang trốn trong phòng khác, ghế ở gian phòng này rất to, trên bàn có một ly trà ngon vừa pha, bên cạnh còn có một túi hồ sơ màu da trâu.
“Tôi phải xem trước thứ tôi muốn” cô lẳng lặng nói.
“Toàn bộ bên trong túi, đều là tài liệu gốc”
Quý Như Thương dùng ánh mắt biểu thị một chút. Ninh Mẫn gật đầu, đi qua với tay cầm tập tài liệu, nhìn thứ bên trong. Không sai biệt lắm đều là những thứ này, vẫn nguyên bản gốc.
Sau khi kiểm tra tất cả đều không có lầm, cô từ trong túi lấy ra một phong thư nhỏ
“Những thứ ở bên trong, là bản mẫu, bà có thể cho người kiểm chứng, nếu người của bà đủ chuyên nghiệp, còn có thể dùng máy quét hình xem nó có đã bị sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421461/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.