Tất cả mọi người đều ngẩn ra, quên mất rằng mình muốn nói gì.
Một lúc lâu sau.
“Cẩn Chi, mẹ nhớ nhóm máu của con là AB mà?”
Hà Cúc Hoa khàn giọng hỏi, trong giọng nói mang theo sự hoang mang:
“Làm sao lại biến thành AB-RH(-)? Trong nhà đâu có ai có nhóm máu đó.”
Sau khi hỏi xong, bà phát hiện một hỏi thật ngớ ngẩn.
Đó đâu phải khó đoán.
Lúc sau, Đông Lục Phúc lên tiếng trả lời suy đoán của bà:
“Cẩn Chi có nhóm máu AB là do ta ngụy tạo. Con và Diệu Hoa, ngườinhóm máu B, người nhóm máu A, bất luận thế nào cũng không thể sinh rađứa trẻ có nhóm máu AB-RH(-) được. Vì sợ con hoài nghi nên ta và DiệuHoa đã nhờ bác sĩ làm giả giấy xét nghiệm. Còn nhóm máu của Cẩn Chi làthừa hưởng từ ba ruột nó.”
Quả nhiên là vậy.
Chỉ cần nghĩ đến đứa trẻ suốt 30 năm qua mình yêu thương, chăm sóckhông phải con mình mà trái tim bà thắt lại. 30 năm cũng gần quá nửa đời người, tình yêu của bà đã tan nát, còn tình mẹ con là thật, nhưng quanhệ huyết thống lại là giả.
Trời ơi, chẳng bao lâu nữa bà sẽ bước vào quan tài, vậy mà bà pháthiện tất cả thời gian qua chỉ là hư không, thật nực cười, thật đángthương.
Bà ngẩng đầu nhìn người đối diện, cái người mới là con trai bà mà cảm thấy đôi vai nặng trĩu, da đầu tê dát, biểu cảm vô cùng khó tả.
Nếu cuộc đời chính là một vở kịch thì cuộc đời bà thật sự là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421257/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.