Sau khi nhìn thấy tờ giấy kết quả DNA, Ninh Mẫn chợt nhận ra một điều, muốn giành quyền nuôi dưỡng Đông Kỳ quả thật khó hơn lên trời.
Có lẽ cô nên từ bỏ quyền nuôi dưỡng, như vậy, chuyện ly hôn sẽ dễ dàng hơn.
Về chuyện này, trên đường đi đến bệnh viện cô đã suy nghĩ rất kĩ, dù thế nào đi nữa thì Đông Kỳ cũng là con ruột Đông Đình Phong, nhưng mẹ của nó lại vì cô mà chết, cô luôn cảm thấy áy náy. Hơn nữa, lúc trước cô luôn cảm thấy người đàn ông này không hề thương yêu nó, nên cô muốn giành quyền nuôi con, để dành tình thương cho nó.
Nhưng từ tình hình mấy hôm nay xem ra, Đông Đình Phong rất tận tâm với đứa trẻ này, cách thức giao tiếp giữa hai cha con giống như hai người bạn vậy, nó khiến Đông Kỳ rất thích thú. Bọn họ là cha con, máu mủ tình thâm, xuất phát từ đạo đức thì cô không nên chia cắt hai cha con họ. Đó sẽ là chuyện vô cùng tàn nhẫn. Đông Kỳ cần một người cha yêu nó như vậy.
Nhưng cô lại rất thích Tiểu Kỳ, mặc dù chỉ tiếp xúc mấy ngày nhưng thực sự cô không bỏ được, cô khát khao nó có thể trở thành một phần sinh mệnh của mình, dùng tình yêu của người mẹ, nương tựa vào nhau sống qua những tháng ngày dài.
Đúng vậy, nhìn khuôn mặt đáng yêu, ánh mắt cười to, tròn của Tiểu Kỳ mà cô không kiềm chế được nhớ đến con gái, sau khi cô thất lạc con gái lâu như vậy, không biết nó có vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421142/chuong-81-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.