Lúc Ninh Mẫn đi ra thì con trai đã ngủ, Đông Đình Phong cũng không thấy đâu, trong phòng xuất hiện một phụ nữ lạ tự xưng là y tá cao cấp do Đông tiên sinh chỉ điểm để trông tiểu công tử Đông gia. Trần Tụy đứng ngoài cửa, lúc nhìn thấy cô liền nói Đông Đình Phong có cuộc họp phải đi gấp, chỉ để lại cho cô một thẻ ngân hàng.
Cô nghe xong liền cầm lấy cái thẻ, trong lòng không khỏi cười nhạt, công việc của hắn nhiều thật, căn bản là không có chỗ cho con trai hắn, hành vi “trọng sắc khinh con” khiến cô vô cùng khinh bỉ.
Trời sáng, Ninh Mẫn rời khỏi bệnh viện đi tới tiệm tạp hóa gần đó để mua cho Đông Kỳ ít hoa quả, nước uống, và mấy quyển sách, trẻ con nhàn rỗi sẽ khó chịu, đọc sách coi như để giết thời gian.
Chưa bước vào đến cửa cô đã nghe thấy tiếng cười nói vui vẻ bên trong, có mấy người đang đứng trước giường bệnh, người cười rực rỡ nhất là Đông Lôi, cô ta đang nói chuyện với cháu, cũng không biết nói gì mà khiến Đông Kỳ cười khanh khách, xem ra cô em chồng điêu ngoa này đối với cháu mình cũng không tệ.
Đông Đình Phong ngồi bên cạnh, cánh tay dài ung dung tựa vào thành giường, tay khác cong cong ôm con trai vào lòng, bên cạnh hắn vẫn còn một cô gái tóc ngắn, cô ta ngồi như vậy khiến cô không nhận ra.
“Mẹ!”
Đông Kỳ là người thấy cô đầu tiên, đứa trẻ này, liếc mắt đảo qua một vòng, thấy cô liền hạnh phúc kêu lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421114/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.