“Hàn Tịnh, cô không làm cho Cẩn Chi mất mặt thì cô không hả giận đúng không? Cô lấy tư cách gì mà nhắc đến ly hôn?”
Câu này của Thôi Tán cũng mang theo ẩn ý khích lệ tai họa ập tới, lại càng kích thích Hà Cúc Hoa.
Đời này, Hà Cúc Hoa luôn tự hào rằng mình đã sinh được một đứa con vô cũng xuất sắc, Đông Đình Phong, nhưng điều khiến bà ta áy này nhất là: Đứa con xuất chúng như vậy của bà ta lại phải cưới một nữ nhân thế này. Tư chất tầm thường thì không nói làm gì, đằng này lại đã từng yêu kẻ khác.
Nếu sớm biết có việc này thì bất luận xảy ra chuyện gì bà ta cũng muốn ngăn cản. Nhưng khi biết rõ mọi sự tình thì nữ nhân này đã mang thai. Vì thế con trai bà phải lấy cô ta. Cưới cũng cưới rồi, chí ít nữ nhân này cũng phải thay đứa con của bà có được địa vị trong tập đoàn. Nhưng cô vẫn không an phận, lại còn ba lần bảy lượt muốn giết chết cháu trai bà.
Một tuần trước, cô còn muốn cùng kẻ khác bỏ trốn, sau khi lôi cô trở về, lại còn gây ra chuyển rồi còn dám nhắc đến hai chữ “ly hôn”. Thử hỏi nếu chuyện này mà đồn ra ngoài thì không biết con trai bà sẽ để mặt đi đâu?
Bà không cho phép con trai bà bị người đời cười nhạo, liền tức giận giơ tay lên. Bà không phải là người thô lỗ, nhưng chuyện hôm nay không thể dễ dàng tha thứ cho được. Bà phải giáo huấn cho Hàn Tịnh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2421005/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.