Gia đình Đông gia, nhân khẩu đông đúc, trong căn nhà tổ của Đông gia có một cái viện tách biệt. Hàn Tịnh và Đông Đình Phong sống ở số tám Đông viên, nghe nói đây là chỗ lão gia cố ý làm cho họ khi kết hôn. 
Ngày thứ hai, Ninh Mẫn chạy bộ xong, liền thay một bộ nhẹ nhàng thoải mái định đến nhà chính ăn sáng. Trong nhà của họ, mặc dù cũng có nhà bếp nhưng theo quy định của Đông gia, chỉ cần ở nhà, thì bữa sáng và bữa tối đều phải ăn ở nhà chính. 
Phòng ăn của nhà chính rất rộng, đã qua giờ đi làm, trong phòng chỉ có mình Đông Lôi đang ăn, cô ta là em gái ruột của Đông Đình Phong. Năm nay hai mươi tuổi, đang học đại học, nhìn thấy Ninh Mẫn bước vào, người này lạnh nhạt nhìn cô, đến nửa phần tôn trọng cũng không có. 
Ninh Mẫn không để ý đến cái cách nhìn như muốn ăn thịt người của vị tiểu thư nhỏ nhắn xinh xắn kia, chỉ đi qua vừa cầm được ly sữa, thì hình ảnh người trước mắt vụt qua đón đầu bằng cốc nước nóng hắt thẳng vào mặt cô. 
“Đông Lôi, cô làm gì vậy?” 
Lau sạch nước trên mặt, Ninh Mẫn sau khi nhìn rõ người trước mặt, không nổi đóa, chỉ nheo mắt, lạnh lùng hỏi một câu. 
“Tôi đây là giúp cô tỉnh táo lại... Thật không biết ông nội tâm thần mê muội thế nào mà hết năm lần bảy lượt lấy cổ phần ra ép anh trai tôi, sáu năm trước đã buộc anh ấy phải từ bỏ chị Anna để cưới cô. Chuyện từ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-mao-rat-than-bi/2420976/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.