Editor: mèomỡ
Trời sao cao tận vô cùng, lúc cô đang ngắm nhìn trời sao anh lại không thể cùng nhìn lên bầu trời sao với cô.
Cô nghĩ, chờ anh trở lại, cô sẽ nghiêm túc nói cho anh biết, cô yêu anh, vẫn luôn yêu anh, chỉ duy mình anh. Anh không cần ghen vì cô, không cần tức giận vì cô, cô sẽ vĩnh viễn không rời khỏi anh.
Cô sẽ nói cho anh biết tất cả mọi chuyện của cô, để giữa bọn họ không còn tồn tại hiềm khích. Sẽ cùng anh đi trị liệu, cố gắng hết sức giảm bớt bệnh tình của anh.
Cô muốn cùng anh, cùng Tiểu Hân, cùng Cảnh Di, giống như các gia đình khác, bình thản sống cả đời. Mấy chục năm sau quay đầu lại, phát hiện ngọt ngào luôn luôn nhiều hơn đau khổ.
Cô quyết định rất nhiều rất nhiều chuyện, chỉ cần anh trở lại. . . . . .
Nhưng làm thế nào anh mới có thể bình an trở về?
Trong phòng ngủ tiếng chuông điện thoại đột ngột vang lên, Bạch Ngưng đứng ở trên ban công ngẩn người nhìn ra bên ngoài, không còn sức đi nghe điện thoại.
Thật lâu sau chuông điện thoại cũng ngừng, gian phòng khôi phục sự yên tĩnh.
Còn chưa kịp cảm nhận cảm giác yên tĩnh, tiếng chuông lại vang lên lần nữa.
Bạch Ngưng xoay người, trở về phòng.
Số lạ càng khiến cô không có sức mà nghe.
"Ale?" Bạch Ngưng khẽ hỏi.
Đầu kia điện thoại lại im lặng.
"Alo?" Bạch Ngưng lại alo một tiếng, vẫn không thấy ai đáp liền định cúp điện thoại.
"Tĩnh Hàm. . . . . ." Điện thoại vừa rời khỏi tai, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-cua-tong-giam-doc/1250600/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.