Bạch Ngưng sợ hãi lùi về phía sau vài bước, vội vàng nói: “Ý tôi không phải thế, tôi nói dù sao chúng ta cũng không có tình cảm. . . . . .”
“Không sao, lăn lộn trên giường mấy lần sẽ có tình cảm.” Ngôn Lạc Quân nói.
Mặt Bạch Ngưng lập tức nóng lên, vội nói: “Tôi không. . . . . . Không nói cái này, dù sao. . . . . . Dù sao tôi muốn ly hôn!”
“Tôi không đồng ý.” Ngôn Lạc Quân không chút do dự nói.
“Tôi đi xin cưỡng chế ly hôn!”
“Cô không có lý do.”
“Có, anh có tình nhân bên ngoài!”
“Chứng cớ đâu?”
“Anh. . . . . .” Bạch Ngưng tức giận nói: ” Vu tiểu thư kia rõ ràng là đối tượng ngoại tình của anh, hơn nữa tôi cũng không tin sau khi kết hôn anh không đi tìm phụ nữ!”
“Vậy cô có bản lĩnh thì đi kiện đi, nói không chừng còn có thể lấy được chút phí tổn thất thanh xuân, tài sản chung sau cưới nữa !”
“Anh!” Đáng ghét, cô mà có bản lĩnh như vậy thì ở đây đôi co với hắn làm gì!
Bạch Ngưng bất đắc dĩ nói: ” Tổng giám đốc Ngôn, coi như tôi cầu xin anh được không? Chỉ kí tên thôi mà anh cũng không đồng ý sao!”
“Tôi không đồng ý.” Ngôn Lạc Quân bình tĩnh khẳng định, sau đó bổ sung: “Còn nữa, bắt đầu từ hôm nay tôi sẽ khóa tất cả tài khoản trên danh nghĩa của cô, về sau cô muốn tiền thì tới tìm tôi mà lấy.”
“Anh. . . . . . Anh rỗi việc quá hả! Tổn hại người không lợi mình!” Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gia-cua-tong-giam-doc/1250474/chuong-43.html