Suốt cả ngày hôm đó, Trình Yên Yên không ăn gì, uống gì, cũng không bước ra khỏi phòng lấy nửa bước. Cô cứ ngồi lặng trên giường, thi thoảng lại khóc, có lúc thút thít cũng có lúc nức nở.
Cô người hầu sau nhiều lần lên xem thử vẫn thấy cô như vậy, đã báo với Chu Gia Vĩ:
- Thiếu gia, phu nhân đã không ăn không uống cả ngày hôm nay rồi!
Chu Gia Vĩ dường như đã thấy lo lắng, cố làm ánh mắt phớt lờ nhưng lại chẳng thành.
Hắn đã có một cái nhìn khác về cô tiểu thư hống hách thuở xưa của nhà họ Trình. Trước giờ, trong mắt hắn cô tiểu thư này sẽ chẳng bao giờ có thể giữ nổi trong trắng đến từng tuổi này, cũng không thể chịu đói đến tận cả ngày như thế.
Chu Gia Vĩ lạnh giọng bảo với cô người hầu nhà mình:
- Chuẩn bị một bát cháo mang lên cho phu nhân, tôi sẽ đi cùng cô!
Cô giúp việc khẽ gật đầu rồi lui xuống bếp chuẩn bị cháo cho Trình Yên Yên.
Lát sau, Chu Gia Vĩ bước phía trước, phía sau là cô người hầu đang cẩn thận bước từng bước với bát cháo nóng trên tay.
Chu Gia Vĩ bước đến khẽ mở cửa phòng, Trình Yên Yên vẫn ngồi lặng, không để ý đến hai người.
Chu Gia Vĩ khẽ ngồi xuống ghế, nói:
- Cô định tuyệt thực đấy à?
Trình Yên Yên liếc sang với một ánh mắt oán hận, đáp lạnh:
- Tôi không muốn ăn, anh mang ra đi!
- Chỉ cần cô ăn hết bát cháo này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gan-no-cua-tong-tai/2804596/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.