Trưa hôm đó, Trình Yên Yên ngồi trên giường của mình cảm nhận cơ thể có gì đó rất lạ mà cô không biết nên diễn tả nó thế nào. Hôm nay theo thường lệ thì đã muộn ngày kinh nguyệt của Trình Yên Yên. Trong lòng cô hơi thoáng chút lo lắng nhưng rồi cô lại trấn an mình rằng đó chẳng qua là do nội tiết thôi. Bên ngoài có tiếng cửa mở nhẹ ra cùng tiếng bước chân bước vào. Chu Gia Vĩ ngồi cạnh bên cô, bảo nhẹ:
- Xuống ăn cơm thôi!
Trình Yên Yên dường như không có cảm giác muốn ăn, cô hơi nhăn mặt, khẽ lắc đầu, bảo:
- Em không muốn ăn đâu!
Chu Gia Vĩ khẽ đứng dậy nắm lấy tay cô, kéo nhẹ lên nói giọng ấm áp:
- Đừng mè nheo nữa, đi thôi!
Trình Yên Yên không còn cách nào khác đành bước theo Chu Gia Vĩ. Cô cảm nhận được cơ thể mình yếu đi rõ rệt, trong miệng dường như thiếu vắng một vị chua. Chu Gia Vĩ nắm tay Trình Yên Yên dắt cô đến bàn ăn đã được dọn sẵn rồi nhẹ nhàng kéo ghế cho cô ngồi xuống.
Trình Yên Yên vừa ngồi xuống ghế thì mùi thức ăn đầy dầu mỡ xông vào mũi cô, Trình Yên Yên hơi nhăn mặt cố kìm chế gì đó rồi chợt cô đứng phắt dậy chạy vội vào nhà vệ sinh. Cô lại tiếp tục nôn mửa không thôi nhưng lại chẳng nôn ra được gì. Chu Gia Vĩ vẻ mặt lo lắng ngồi trên ghế im lặng đợi Trình Yên Yên. Phải một lúc sau Trình Yên Yên mới thôi nôn mửa, cô khẽ rửa mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gan-no-cua-tong-tai/2804552/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.