Chu Gia Vĩ hắn ngã ra xa lưng va mạnh vào tường hơi nhăn mặt lại vì đau đớn. Hắn khẽ đưa tay chống vào tường đứng dậy. Gương mặt hắn chẳng còn gì ngoài ánh mắt thất thần nhìn cô, đôi mắt hắn đỏ lên rồi hoen ướt dần. Hắn im lặng không nói, khẽ liếc nhìn cách tay mình máu đang chảy ra không ngoét. Hắn im lặng, thẫn thờ bước ra ngoài, có lẽ hắn đã không thể nói gì thêm được nữa, đau đớn đã quá nhiều.
Trình Yên Yên ngồi im lặng trên ghế ánh mắt căng thẳng mà thở hổn hển. Tại sao cô lại không thể nào chịu được khi hắn bị thương, tại sao khi đến gần hắn thì cái cảm xúc mơ hồ trong đầu cô lại dạt dào lên như sắp vỡ tung ra? Trình Yên Yên đưa hai tay lên ôm chặt lấy thái dương mình ánh mắt đau đớn và khó chịu. Đầu cô chợt đau lên từng hồi, đôi lúc dữ dội rồi đôi lúc lại thoáng nhẹ. Trình Yên Yên xiết mạnh hai thái dương mình gương mặt đau đớn.
Đầu cô đau nhói như sắp nổ tung ra, có những loạt hình ảnh liên tục ẩn hiện trong đầu cô. Trình Yên Yên cố hết sức đỡ người đứng dậy tay chống vào tường bước từng bước khó khăn ra ngoài, miệng gọi yếu ớt:
- Chu Gia Vĩ...! Chu Gia Vĩ!
Không gian im lặng, không một ai đáp trả cô. Trình Yên Yên cố gắng lê mình đến phòng Chu Gia Vĩ. Cửa phòng hắn mở toang và hắn không có trong đấy. Trình Yên Yên đã không thể bước được nữa, cô ngã quỵ xuống sàn nhà với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gan-no-cua-tong-tai/2804503/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.