Nhuận Thanh bước lên chiếc xe của mình đi đến công ty. Đã gần 4 tháng cậu rời khỏi thành phố kia và tập quên đi Trình Yên Yên. Cậu đã quen dần với cuộc sống mới, hình như cậu cũng đã quên được cô một phần nào đó rồi.
Vẫn như mọi ngày, cậu lướt chiếc xe trên đoạn đường mờ nắng. Trời mới tờ mờ, hôm nay cậu đi làm sớm hơn mọi hôm, không hiểu tại sao.
Nếu vẫn như mọi ngày thì giờ này công ty vắng ngắt. Thế nhưng hôm nay lại khác, mọi người dường như đã vào gần hết, văng vẳng bên trong một vài tiếng xì xầm.
Nhuận Thanh vẫn im lặng bước vào công ty, rồi chợt cậu đứng sững lại vì một chiếc ly từ đâu bay đến vỡ nát dưới chân cậu. Một cô bé lạ mặt ánh mắt ngang bướng bước đến nhặt lấy cây bút của mình bay theo chiếc ly rồi bước ra xa.
Một nữ nhân viên làm việc đã lâu trong công ty từ khi nãy vẫn im lặng giờ đứng dậy, nói giọng trầm mặc:
- An Nhi à! Dù sao thì cô cũng là người mới đến. Nên tôn trọng mọi người một chút chứ?
Cô gái phía bên này ánh mắt không hề sợ hãi hay ngần ngại bước lên phía trước, nói:
- Không thì sao chứ? Người mới đến là phải nhường nhịn à?
Nhuận Thanh đứng im lặng một lát rồi khẽ nói:
- Có chuyện gì vậy?
Một nữ nhân viên đứng dậy nói:
- Trưởng phòng, anh xem. An Nhi cô ấy vừa đến đã tranh giành công việc rồi!
Cậu khẽ gật đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-gan-no-cua-tong-tai/2804471/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.