Tiểu Viên Viên bị ném xuống thảm…
Meo meo meo.
Tôi là mèo chứ không phải chó, sao lại nhét cẩu lương vào mồm tôi?
Lúc này lão phu nhân từ trong bếp đi ra: “ Tuệ Tuệ, Thần Vũ, bữa tối làm xong rồi… Ấy, Thần Vũ, cháu làm cái gì vậy, đồ hư hỏng này, mau thả Tuệ Tuệ xuống.”
Lão phu nhân muốn đuổi theo, nhưng động tác của Lục Thần Vũ nhanh hơn, ôm Hứa Tuệ Tuệ vào trong phòng, đóng sầm cửa lại.
Lão phu nhân: “…”
Bên trong phòng.
Hứa Tuệ Tuệ không ngờ tới anh sẽ ôm mình vào đây, cô chỉ là muốn dọa anh một chút thôi mà, ai biết anh lại có phản ứng lớn như vậy?
Cô cũng nặng gần năm mươi cân đó, nói ôm kiểu
công chúa là ôm được luôn, thể lực của anh cũng thật tốt.
Cô còn nghe thấy tiếng bà nội hỗn hển kêu bên ngoài, anh đúng là… không biết xấu hỗ.
“Lục tiên sinh, anh thả em xuống trước đã, em có lời muốn nói với anh.” Hứa Tuệ Tuệ vội vàng mở miệng.
Trong mắt Lục Thần Vũ chứa ý cười cưng chiều nói: “Lục phu nhân, bây giờ anh không muốn nghe em nói, trừ phi em nói mấy hôm nay em rất nhớ anh.”
“… Lục tiên sinh, anh thả em xuống trước đã, em có mua quà cho anh đấy.”
Mày kiếm của Lục Thần Vũ khẽ vểnh lên, có chút hứng thú hỏi: “Thật sao?”
“Ừ, bây giờ em sẽ lấy cho anh.”
Hứa Tuệ Tuệ tránh thoát khỏi ngực anh, đứng dậy đi lấy quà.
Lục Thần Vũ lười biếng dựa vào cánh cửa phía sau, âu phục trên người đã cởi ra, bây giò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-duoc-tong-tai-cung-chieu-het-muc/1743133/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.