Triệu Uyển Nhan nhìn Vương Hữu: “Nếu không gả cho ông ta, chẳng lẽ lại gả cho bố nuôi sao? Vậy con cọp cái trong nhà sẽ ăn sống con mất.”
Vương Hữu bị hơi thở của bà ta trêu chọc, dùng sức
bám một cái lên thân hình mềm như rắn nước của bà ta: “Tối nay tới gian phòng trong khách sạn tìm tôi.”
Triệu Uyển Nhan cũng đang có ý này, Hứa Lộc Ngôn muốn được bơm tiền, chẳng lẽ Vương Hữu là kẻ ngốc thừa tiền hay sao, nhất định sẽ cho ông ta tiền à?
Đương nhiên phải để bà ta đi ngủ cùng rồi.
“ Hứa Tuệ Tuệ, cô có thấy không, bố chọc tức mẹ, cho nên mẹ tôi mới không muốn nhảy với bố nữa, cô nhìn cho rõ đi, chỉ cần có ông nội nuôi ở đây, thì cái nhà này sẽ do mẹ tôi định đoạt.”
Hứa Thiên Huệ lớn lối nói.
Hứa Tuệ Tuệ không để ý tới Hứa Thiên Huệ, quay đầu sang nhìn Hứa Lộc Ngôn, bộ dáng nhu thuận lo lắng nói: “ Bố, vừa rồi Thiên Huệ nói là bố làm dì tức giận, cho nên dì mới không muốn nhảy với bố, Thiên Huệ còn nói nhà này là do dì làm chủ, con xin lỗi bố, vì con mà bố bị liên lụy bị dì trách phạt.”
Bởi vì âm thanh rất ồn, cho nên Hứa Tuệ Tuệ bất động thanh sắc nâng cao giọng, đám khách quý xung quanh cũng đều nghe rõ.
Quả nhiên ánh mắt mọi người nhìn Hứa Lộc Ngôn, vừa đồng tình vừa cười giễu cọt.
Sắc mặt Hứa Lộc Ngôn đã khó coi, bây giờ càng xám xịt hơn, ông ta hung dữ trợn mắt nhìn Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-duoc-tong-tai-cung-chieu-het-muc/1743126/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.