“Lần này, Hứa Tuệ Tuệ chính là chuột chạy qua đường, người người kêu đánh, con thấy chị ta chẳng còn mặt mũi mà sống trên đời này đâu, nhất định anh Ngô Hạo cũng không cần chị ta nữa, đến lúc đấy, anh Ngô Hạo vẫn là của con, con có thể tới Ngô gia làm thiếu phu nhân rồi!” Hứa Thiên Huệ bắt đầu mơ mộng về tương lai tốt đẹp.
Triệu Uyển Nhan ôm Hứa Thiên Huệ: “ Thiên Huệ, con yên tâm, có mẹ ở đây, không ai có thể cướp hạnh phúc của con và Thiên Ân.”
“Dạ.” Hứa Thiên Huệ gật đầu, lúc này, cô ta đột nhiên nghĩ tới một chuyện: “À mẹ ơi, dù sao Hứa Tuệ Tuệ cũng là con gái của bố, liệu bố có giúp chị ta không?”
Nhắc tới chuyện này, Triệu Uyển Nhan cười lạnh:
“Cho dù Hứa Tuệ Tuệ bị chơi chết thì bố con cũng không đau lòng đâu.”
“Sao vậy à, mẹ, con cảm thấy bố rất thích mẹ của Hứa Tuệ Tuệ, nhưng sao bố lại không thích Hứa Tuệ Tuệ sao?”
Triệu Uyển Nhan cười quỷ dị: “ Thiên Huệ, chuyện người lớn con đừng để ý, sau này đừng nhắc tới chuyện này nữa.”
Hứa Thiên Huệ thấy mẹ giữ kín như bưng, không hề tiết lộ, dù trong lòng cực kỳ tò
mò nhưng cô ta vẫn ngoan ngoãn ngậm miệng.
Hứa Thiên Huệ nghĩ tới tình hình thê thảm lúc này của Hứa Tuệ Tuệ, bật cười thành tiếng.
Hứa Thiên Huệ về phòng mình, không lâu sau, Hứa Lộc Ngôn về nhà.
Triệu Uyển Nhan thấy sắc mặt Hứa Lộc Ngôn đen như nhỏ mực, rõ ràng là đã biết trận sóng to gió lớn đêm nay.
Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-duoc-tong-tai-cung-chieu-het-muc/1743117/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.