Hoắc Tử ở một bên nghi ngờ mình xuất hiện ảo giác, trai… bao?
Ai?
Nhị ca của anh? Chết tiệt!
Ánh mắt sâu xa của Lục Thần Vũ quét một cái tờ chỉ phiếu, sau đó nhàn nhạt dừng lại trên khuôn mặt nhỏ của Hưá Thiên Huệ. Giọng
nói trầm thấp của anh không có chút dao động nào, nghe có vẻ lạnh lùng xa cách: “Ý gì?”
Ngày đó trong tiệm bánh Hứa Thiên Huệ đã nhìn thấy người đàn ông này, bây giờ lại gặp lần nữa vẫn tim đập thình thịch. Khuôn mặt nhỏ của cô ta đỏ rực mà nhìn
khuôn mặt anh tuấn hoàn hảo của người đàn ông, định tỏ vẻ hơn người đối xử với một trai bao:
“Tờ chi phiếu này tôi cho anh, sau này anh đừng theo Hứa Tuệ Tuệ nữa, tôi bao anh.”
Hoắc Tử đơ người ra.
Anh nhìn thấy cái gì vậy? Đời này lại có người câm chi phiếu muốn bao dưỡng Nhị ca của anh, thế giới này bị điên rồi sao, bị ảo tưởng rồi sao?
Lục Thần Vũ hai tay đút túi quần, rất nhanh khóe miệng dương lên một nụ cười giễu cợt lạnh lùng.
Anh không nói từ chối hay là xấu hỗ gì cả, nhưng Hứa Thiên Huệ lại bị nụ cười giễu cợt này làm cho mặt đỏ bừng.
Hứa Thiên Huệ cũng không biết mình làm sao, cô ta là thiên kim đại tiểu thư của Hứa gia, mà anh chỉ là một trai bao, nhưng cử chỉ của anh cho dù chỉ là một ánh
mắt từ trên cao nhìn xuống, khiến cô ta có một loại cảm giác tự hỗ thẹn.
“Anh…anh cười cái gì?”
Lục Thần Vũ nhếch mày một cái:
“Không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-duoc-tong-tai-cung-chieu-het-muc/161490/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.