Lục Thần Vũ nhìn Hoắc Tử một cái: “Bàn tay nào của
anh dám động vào cô ấy tôi liền chặt bàn tay đó của anh, ngồi lại bên kia cho tôi.”
Hoắc Tử: “Chuyện gì vậy?”
Đôi mắt lạnh lùng của Cố Đại có chút ý cười: “ A Tử, đừng vội, ngồi xuống xem.”
Hoắc Tử chỉ có thể kìm nghi ngờ trong bụng mà ngồi xuống, phải biết vị tiểu bá vương này không sợ trời không sợ đất, từ nhỏ đã sợ Lục Thần Vũ.
Hứa Tuệ Tuệ là tới hẹn gặp
người, đương nhiên Triệu Uyển Nhan cũng tới rồi, lần trước Hứa Tuệ Tuệ phá hỏng chuyện, lần này bà ta phải tận mắt nhìn thấy cô còn có thể giở trò gì.
Lúc này Mã tổng tới muộn, Triệu Uyển Nhan nhanh chóng cười nói:
“ Mã tổng, lần trước là lỗi của Tuệ Tuệ nhà chúng tôi, tôi đem cô ấy tới nhận lỗi với anh đây.”
Mã tổng hừ lạnh một tiếng:
“Lần trước cô ta suýt chút chơi chết tôi, món nợ này chẳng lẽ chỉ một lời xin lỗi đơn giản như vậy liền xong sao?”
Hôm đó con chó săn đó cứ liếm người ông ta, hàm răng nhọn đó suýt chút cắn chết ông ta rôi, lúc đó Mã tổng bị dọa khiếp rồi.
Chỉ cần nghĩ tới cảnh con chó săn kinh khủng lúc đó, ông ta liền muốn chơi chết Hứa Tuệ Tuệ trước mắt này.
“ Mã tổng, vậy anh muốn thế nào?”
“Lời xin lỗi này quá không có thành ý quá rồi, như vậy đi, để Hứa Tuệ Tuệ uống hết mấy chai rượu này đi.”
Lý Ngọc Lan vừa muốn đồng ý, Hứa Tuệ Tuệ lại mở lời: “Tôi không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-duoc-tong-tai-cung-chieu-het-muc/161487/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.