Chương trước
Chương sau
Lúc bọn họ đi ngang qua gian hàng của An Đào Đào thì nghe thấy ở đây hình như có người chữa chứng đầy bụng rất tốt. Chuyện này khó tin biết mấy, chẳng lẽ trong tay cô có rất nhiều thuốc tiêu hóa sao?

Các sinh viên cùng quyết định ở lại, định tìm hiểu một chút. Không bao lâu sau, bọn họ nhìn thấy An Đào Đào không lấy thuốc tiêu hóa ra mà là một cây kim châm.

Đó là... cây kim châm cứu vừa dài vừa mỏng!

Ngay sau đó bọn họ nhìn thấy An Đào Đào lấy kim châm đâm vào phần bụng của Kỷ Thần, còn đâm đến mấy cây kim, động tác của cô vừa nhanh vừa đẹp, khiến mọi người ngạc nhiên đến mức không thể dời mắt.

Chẳng lẽ đây là thuật châm cứu của Đông y trong truyền thuyết sao?

Các sinh viên ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt, trong lòng cảm thấy hơi phức tạp. Mặc dù là

châm cứu nhưng nó thật sự có thể chữa chứng đầy bụng tốt hơn thuốc tiêu hóa sao?

Bọn họ đều ngây ngốc đứng tại chỗ với vẻ mặt khó hiểu, trái lại muốn xem thử có phải châm cứu tốt hơn thuốc tiêu hóa không. Dưới ánh nhìn chăm chú của vô số cặp mắt, Kỷ Thần sờ cái bụng no căng vừa rồi của mình, chỉ đâm vài cái thôi mà đã không còn cảm giác gì nữa rồi. Bụng không còn

đầy hơi cũng không căng cứng nữa, giống như đã hoàn toàn tiêu hóa hết vậy, đã vậy còn hơi đói.

Kỷ Thần vui mừng đứng dậy, cảm thấy lúc này bản thân còn có thể ăn cả một con trâu: “Thiên thần nhỏ này, y thuật của cậu đỉnh thật đấy, bây giờ tôi không cảm thấy đầy bụng một tí nào nữa, trái lại còn muốn ăn rất nhiều thứ.”

An Đào Đào cong môi, nhẹ nhàng nói: “Cậu đừng ăn đồ lung tung nữa, nếu ăn uống quá độ như lúc nãy thì cho dù tôi có châm cứu cho cậu, dạ dày của cậu vẫn bị tổn thương do đầy bụng đấy, cậu phải kiểm chế lại.”

Hai mắt của Kỷ Thần sáng rực, long lanh như một chú cún con vậy, ánh mắt còn hiện lên vẻ ngoan ngoãn: “Tôi hiểu rồi.”

Khi thấy sự chênh lệch rõ ràng giữa bây giờ và khi nãy của Kỷ Thần, các sinh viên lập tức sững sờ. Chẳng lẽ châm cứu thật sự có thể chữa chứng đầy bụng sao?

“Hình như bên đó trông có vẻ rất giỏi, chúng ta không có thuốc tiêu hóa, có muốn đến đó thử không?”

“Thử cái gì, lỡ như bọn họ đang bắt tay nhau lừa gạt người khác thì sao? Làm gì có thứ hiệu quả ngay lập tức chứ, các cậu không thấy quá ảo rồi à?"

“Bắt tay nhau lừa gạt sao? Chắc là không đâu, người được chữa trị là cậu hai Kỷ đấy, người châm cứu còn là cô vợ nhỏ của Lục Cửu Gia, chỉ với thân phận này của bọn họ còn phải bắt tay lừa gạt sao, có ý đồ gì chứ?”

Những lời này vừa thốt lên, các sinh viên lập tức bác bỏ suy đoán hai người bọn họ bày trò. Ngay sau đó lại nhớ đến lúc An Đào Đào mới chuyển trường vào, cũng là cô chữa bệnh say nắng của Kỷ Thần, bọn họ vừa nghĩ như vậy liền tin tưởng, cô.



Chỉ là đâm vài cái mà thôi, cho dù không chữa được cũng không sao, bọn họ đều là những người

trải đời hết cả rồi! Các sinh viên không do dự nữa, nhanh chóng lũ lượt kéo tới.

“Cô Lục, xin hãy chữa trị cho chúng tôi với, bụng của chúng tôi trướng quá.”

" Tôi cũng vậy, ăn quá nhiều đồ rồi."

“Thật sự không chịu được nữa, ngồi thêm nửa ngày cũng không được.”

An Đào Đào nhìn thấy cả đống người đông nghịt cũng không ngạc nhiên, trái lại còn mỉm cười, giống như mọi chuyện đều nằm trong dự đoán của cô. Chu Mễ và Kỷ Thần thì lại bị dọa sợ, quá nhiều người rồi, giống như một đàn kiến vậy Hai người bọn họ xoa huyệt thái đương, chỉ cảm. thấy đau đầu.

Kỷ Thần không chịu nổi nữa, nhíu mày nói: “ Xếp hàng hết cho tôi, ai không xếp hàng thì không được chữa trị.”

Giọng nói của cậu ta vang vọng, lúc hét lên còn mang theo giọng điệu nghiêm nghị, các sinh viên lập tức ngoan ngoãn như chim cút, từng người xếp thành một hàng.

An Đào Đào hài lòng nhìn Kỷ Thần một cái, sau đó bắt đầu khử trùng kim châm, bảo các sinh viên ngồi vào chỗ rồi châm cứu. Sinh viên dược châm cứu bày ra đáng vẻ khẳng khái buông xuôi, nhưng sau khi châm cứu xong thì cậu ta đột nhiên mở to mắt ra, nói với vẻ mặt không thể tin ni Ôi trời, thần kỳ thật, bụng của tôi thật sự không khó chịu nữa, cảm giác như có thể ăn thêm một con trâu vậy!”

"Vẫn nên ăn ít lại, đừng để no quá.” An Đào Đào không hề ngẩng đầu nói: “Người tiếp theo.”

'Từng sinh viên đều được châm cứu, lúc đầu bọn họ còn hơi nghỉ ngờ, nhưng sau khi châm cứu xong đều bị vả mặt bôm bốp.

Chậc, đúng là tự vả!

Kỹ thuật châm cứu này đỉnh của chóp, vừa rồi bọn họ còn cảm thấy cực kỳ khó chịu, bây giờ như có thể tiếp tục ăn mãi!

“Thần y An, y thuật của cậu giỏi thật đấy, còn tốt hơn thuốc tiêu hóa tôi từng uống nữa.”

“Bây giờ tôi sẽ đi nói với đám bạn của tôi ngay, bảo bọn họ đến đây để tiêu hóa, mẹ ơi, thật là lợi hại.”

“Thần y An, cậu ngồi đây chờ đi, bây giờ chúng tôi đi kéo người giúp cậu ngay.”

Các sinh viên tranh giành đi lôi kéo người, hiển nhiên xem An Đào Đào như vị cứu tỉnh! Vừa rồi còn có rất nhiều người trước gian hàng, bây giờ bọn họ đều chạy ra ngoài kéo khách rồi. An Đào Đào duỗi eo một cái, tranh thủ lúc rảnh rỗi nghỉ ngơi một chút.



“Chúng ta nghỉ ngơi trước đi, lúc nãy mới là món khai vị thôi, kịch hay còn ở phía sau.” An Đào Đào cong khóe môi, vẻ tự tin trên mặt càng làm nổi bật gương mặt xinh đẹp của cô, nốt ruồi lệ dưới mắt càng trở nên rực rỡ, quyến rũ động lòng người.

Khi nãy có khoảng hơn hai mươi người, vậy mà chỉ là món khai vị thôi? Chẳng lẽ lát nữa có đến hàng trăm, hàng nghìn người đến ư?

Chu Mễ và Kỷ Thần nhìn nhau một cái, sau đó lập tức tươi cười: “Còn có gian hàng của ai có thể kéo được nhiều người đến ngay trong chớp mắt. nữa chứ? Không hề! Chỉ có gian hàng của thần y chúng ta, chuyên chữa chứng đẩy bụng, xứng đáng mười điểm!”

“Đào Đào của tôi giỏi thật đấy, cậu mệt như vậy, để tôi đấm vai cho cậu.” Chu Mễ mỉm cười bóp vai cho An Đào Đào.

Cô thoải mái híp mắt lại: “Kỹ thuật tốt thật, xoa bóp cổ cho tôi nữa.”

“Được thôi.” Chu Mễ thành thạo xoa bóp cổ cho cô.

'Kỷ Thần cầm chiếc quạt nhỏ quạt mát cho An Đào Đào: “Thiên thần nhỏ, để tôi quạt gió cho cậu, sao hả, mát không?”

An Đào Đào thoải mái vắt chéo chân, khẽ híp. mắt lại: “Mát lắm, có thể quạt mạnh thêm chút nữa.”

Có em gái xoa bóp vai cổ, còn có cậu em quạt mát, hiển nhiên An Đào Đào đã trở thành chị đại, khiến người khác vô cùng hâm mộ. Cách đó không xa, một người đàn ông mặc áo khoác dài màu đen trầm ngâm nhìn cảnh tượng ở trước mắt, đôi mắt của anh đen láy tối tắm như một vực sâu không thấy đáy, không ai biết được anh đang nghĩ gì.

Hoàng Sâm há hốc đứng bên cạnh anh.

“Cửu Gia, chuyện này... tôi thật sự không nghĩ đến chị dâu có tố chất làm chị đại đấy.”

'Vẻ mặt của Lục Sóc chẳng vui cũng chẳng giận, không hề có cảm xúc.

“Cửu Gia, chúng ta không qua đó sao?” Hoàng Sâm cẩn thận đè đặt hỏi.

Lúc đầu anh ta còn thắc mắc Cửu Gia đến trường học làm gì, khi đến nơi mới biết thì ra lễ hội văn hoá đã bắt đầu, Cửu Gia đặc biệt đến đây để xem chị dâu. Nhưng anh đến nơi lại không qua đó mà trốn ở đây nhìn lén, anh ta cũng không biết phải làm gì.

Lục Sóc không nhúc nhích, cũng không nói lời nào, đường như muốn âm thầm quan sát đến cuối cùng. Hoàng Sâm không đoán được suy nghĩ của anh, đành phải trốn trong góc tối nhìn lén với anh.

An Đào Đào hoàn toàn không biết bản thân đã bị anh nhắm tới, cô còn đang hưởng thụ sự phục vụ của em gái và cậu em, cả người vô cùng thoải mái, chưa được bao lâu thì có thêm một đống sinh viên ăn no căng chạy về phía này. An Đào Đào nhìn thấy từ phía xa, đôi mắt nhanh chóng sáng. rực lên: “Có khách đến rồi, bắt đầu làm việc thôi.”

Những sinh viên này đều được bạn bè giới thiệu đến, bọn họ không chống cự được sự nhiệt tình của bạn, chỉ có thể bị ép đến đây mà trong lòng không hề tin tưởng. Chỉ cần đâm một cái là có thể loại bỏ chứng đầy bụng sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.