Đám học sinh nhìn thấy An Đào Đào bước vào. thì lập tức thì thầm to nhỏ.
'“Mấy ngày trước còn nói chắc An Đào Đào. được một người đàn ông trung niên tai to mặt lớn. bao nuôi, nhưng cuối cùng hôm nay lại bị vả mặt, người bao nuôi An Đào Đào lại là Lục Cửu Gia cơ đấy.”
“Hiện tại Lục Cửu Gia còn chưa có phản hồi, tôi nghĩ tám phần là do bọn sinh viên nói nhảm.
“Cậu không nhìn vào bức ảnh so sánh sao, ảnh rành rành ra đấy, người đó rõ ràng là Lục Cửu Gia mà. Có điều, đến bây giờ Lục Cửu Gia vẫn còn chưa trả lời, tôi thấy chuyện này có chút tế nhị. Phỏng chừng là Lục Cửu Gia đã chán ngấy An Đào Đào, muốn vứt bỏ cô ta đi rồi.”
“Đàn ông mà, chính là như vậy đó, chơi chán thì vứt, tôi còn tưởng rằng An Đào Đào sẽ có năng lực gì cơ.”
Chu Mễ nghe xong lời này, hoàn toàn bị chọc giận: “Các cậu câm miệng hết cho tôi! Còn sợ chuyện chưa đủ sao? Một đám tụ lại đây lải nhải không thấy phiền à?”
Đám sinh viên đang xì xào bàn tán đều kinh hãi, họ vừa quay đầu lại, phát hiện người đang nói là Chu Mễ, còn An Đào Đào thì mặt mũi trắng bệch đứng bên cạnh cô ấy.
"Chu Mễ, tôi khuyên cậu vẫn nên tránh xa An Đào Đào chút đi, cô ta là người phụ nữ bị Lục Cửu. Gia vút bỏ, cậu cứ ở cạnh cô ta như vậy, nhất định sẽ gặp xui xẻo.”
“Đúng đó, Lục Cửu Gia là người thế nào thì người thành phố A chúng ta đều hiểu rõ mà, Chu Mễ, tốt nhất là cô đừng làm những việc ngu ngốc nữa.”
“Cái loại phụ nữ như An Đào Đào này, căn bản. không xứng làm bạn thân!”
Chu Mễ tức giận đến nỗi ngực phập phồng: “ Các cậu câm miệng hết cho tôi!”
An Đào Đào tỉnh lại từ cơn mê man, cuối cùng, cũng đứng thẳng dậy, yếu đuối quá mức sẽ chỉ khiến họ bàn luận hăng hơn mà thôi: “Người có suy đoán ác ý cuối cùng đều sẽ bị vả mặt thôi. Tôi sẽ im lặng chờ các cậu bị vả mặt.”
Đám sinh viên ngây người một lúc, nhưng. nhìn thấy sự chắc chắn trong mắt cô, họ có chút không xác định.
Chẳng lẽ Lục Cửu Gia sẽ nói giúp cô ta sao?
Không thể nào, những người phụ nữ được bao nuôi đều chỉ giống như món đồ chơi, chỉ chớp mắt cái là sẽ bị vứt bỏ.
Đám sinh viên lại tiếp tục bàn tán xôn xao, nhưng lời lẽ của họ lại không còn khó nghe như trước nữa.
An Đào Đào thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng trở về chỗ ngồi.
Lúc này, ánh mắt Kỷ Thần vốn đang dán vào. điện thoại đột nhiên hướng về phía An Đào Đào, cảm xúc của cậu ta có chút phức tạp, nhưng chẳng được bao lâu, cậu ta đã thu hồi tầm mắt, ngón tay linh hoạt gõ chữ trên bàn phím.
[Anh, giúp em xóa hai cái hotsearch đi, hai cái đầu tiên ấy.]
Gửi xong tin nhắn, Kỷ Thần nhét điện thoại vào túi, tiếp tục nằm bò ra bàn ngủ.
*
Biệt thự.
Hoàng Sâm đang vận dụng công nghệ để điều chí còn tra mọi thứ về Triệu Uyển Uyển, thậm chí còn điều tra ra bài viết mà cô ta đã đăng trên điển đàn trường học.
Anh ta ấn vào bài đăng, xem nội dung bên trong, chỉ mới liếc mắt một cái anh ta đã sợ hãi tới mức máu đông lại, ngây ngẩn cả người.
Triệu Tiểu Uyển này bị thần kinh hả?
Sao cô ta lại đám đăng loại bài viết này để bôi đen sự trong sạch của An Đào Đào chứ? Bao nuôi cái gì? Bất cứ ai có con mắt tỉnh tường đều có thể thấy Cửu Gia quan tâm đến An Đào Đào như thế nào, cô còn sắp thành chị dâu của họ rồi.
Sao lại so sánh chị đâu nhà họ với loại phụ nữ được bao nuôi được?
Hoàng Sâm tiếp tục đi chuyển con chuột xuống dưới, sau khi nhìn thấy những mắng chửi An Đào Đào, anh ta tức giận đến mức suýt đập nát con chuột.
Đúng là bọn người vô trỉ ngu xuẩn, cả gan mắng chị dâu của họ! Cửu Gia chỉ cần một giây thôi là có thể khiến đám người này không chốn dung thân ở thành phố A, không tin thì cứ thử xem!
Nhìn thấy có người còn nhắc tên Lục Cửu Gia, trong lòng Hoàng Sâm thầm kêu không ổn, nếu thật sự nhắc tên, Cửu Gia nhà bọn họ chắc chắn không có việc gì, nhưng chỉ sợ chị dâu sẽ bị người ta chửi mắng thậm tệ
Chỉ cần nghĩ đến khuôn mặt yếu ớt đáng. thương của An Đào Đào, anh ta liền tức giận tới mức không thể chịu được.
Người mà đến cả Cửu Gia cũng không nỡ động vào, vậy mà bọn họ cũng đám mắng?
Hoàng Sâm thở phì phò mở điện thoại ra, chuẩn bị xem trên Weibo có rắc rối gì không.
Nhưng ai mà ngờ rằng vừa mở ra, hai cái hot search chói lọi đập vào mắt anh ta ngay tức khắc.
Hai cái hot search vẫn kiêu ngạo chiếm đóng vị trí thứ nhất và thứ hai.
Khi nhìn thấy những tin đồn bẩn thỉu ấy trên 'Weibo, Hoàng Sâm mới phát hiện ra hóa ra chị dâu nhàanh ta bị bắt nạt thật, đã thế còn bị bắt nạt rất thê thảm.
Chắc giờ chị dâu đang rất đau lòng, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt, cả người cuộn tròn run rẩy, giống như một con thỏ đáng thương yếu ớt vô lực, đừng nói là Cửu Gia, ngay cả anh ta nghĩ thôi cũng cảm thấy cực kỳ đau lòng.
Hoàng Sâm không ngừng gõ bàn phím, nên làm cái gì bây giờ?
Đương nhiên là gỡ hot search xuống, giảm sự chú ý của những chuyện này xuống, giảm thiểu những tổn thương chị dâu phải gánh chị
Nhưng anh ta còn chưa kịp làm, hai cái hot search kia đã rút đi như thủy triều, rất nhanh đã biến mất không còn bóng đáng, thay vào đó là hot search “Ảnh đế đi quá giới hạn”, nhưng cũng không hot như vừa rồi, cũng chẳng gây được bao. nhiêu sóng gió.
Ngón tay Hoàng Sâm cứng đờ trên bàn phím.
Hot search biến mất rồi?
Đột nhiên biến mất?
Đây không phải là việc mà người bình thường, có thể làm ra, thế chẳng lẽ là Cửu Gia làm?
Hay là có một nhân vật tương đối lợi hại đang ngấm ngầm giúp đỡ chị dâu của bọn họ? Nếu thực sự có một người như vậy, chẳng phải là tình địch của Cửu Gia sao?
Nghĩ đến đây, Hoàng Sâm cảm thấy cứ như ăn. phải ruồi, cả khuôn mặt trở nên khó coi, có nên nói chuyện này cho Cửu Gia biết không?
Nhưng đây chỉ là suy đoán của anh ta, lỡ như không có nhân vật lợi hại nào đó, vậy chẳng phải sẽ hại chết chị đâu sao? Với sự cố chấp của Cửu. Gia, chỉ sợ sẽ nổi trận lôi đình.
Hoàng Sâm chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy sợ, nên anh ta quyết định từ từ rồi nói.
Cùng lúc đó, Tập đoàn Lục Thị.
Lục Sóc đang ngồi trong văn phòng mở cuộc họp, đột nhiên có tiếng chuông điện thoại vang, lên, hình như là thông báo của Weibo.
Trong cuộc họp, anh không có thói quen lấy điện thoại ải động ra, vẫn lật xem tài liệu như cũ, giọng nói lạnh lẽo vẫn tuôn ra liên tục, cả văn phòng tràn ngập cảm giác lạnh giá đầy áp lực.
Mấy vị giám đốc như ngồi trên đống lửa, nhưng họ biết Cửu Gia nóng tính, cả đám người cố gắng hết sức chịu đựng, sắc mặt đều tái nhợt, trông như ăn phải ruồi.
Không biết đã qua bao lâu, cuối cùng Lục Sóc cũng khép tài liệu lại, nói: “Tan họp.”
Mấy vị giám đốc như trút bỏ được gánh nặng, ai nấy đều rạng rỡ.
Họ thu đọn đồ đạc đứng dậy, lấy điện thoại di động ra, mở Weibo theo thói quen.
Vừa nhìn thấy hot search, bọn họ tức khắc sợ ngây người.
Cửu Gia uy vũ bất khuất nhà bọn họ vậy mà lại bao nuôi một nữ sinh viên đại học, chưa nói đến việc bao nuôi, loại chuyện này thậm chí còn lên hot search, thậm chí còn lần lượt đứng thứ nhất và thứ hai.
Trời ạ!
Mấy vị giám đốc trộm liếc mắt nhìn Lục Sóc, trong mắt có chút suy tư, nhưng vẫn rất cẩn thận không đám nói ra thành lời.
Lục Sóc thấy thế, nhạy bền phát hiện bọn họ có gì đó không đúng, ánh mắt anh đảo qua, bầu không khí càng thêm lạnh lẽo: “Các người còn có chuyện gì?”
Mấy vị giám đốc sợ tới mức cả người run lên, trên mặt tràn đầy vẻ căng thẳng: “Cửu Gia, vừa rí chúng tôi xem Weibo, trên Weibo hình như nói gì đó về chuyện đó của anh.”
Về chuyện của anh?
Lục Sóc nhíu mày, lại xua tay ra hiệu bọn họ rời đi, chuẩn bị một mình lẳng lặng xem 'Weibo.
Mấy vị giám đốc thở phào nhẹ nhõm, nhấc chân vội vàng rời đi, giống như bị quái thú truy đuổi.
Chờ bọn họ vừa đi khỏi, Lục Sóc mở Weibo ra, anh ngồi dựa lưng vào ghế, sắc mặt lạnh lùng nhìn mọi chuyện trên Weibo, nhìn thấy có người tag tài khoản của anh, anh không khỏi nhíu mày.
Khi anh nhìn rõ nội dung phía sau cái tag, cả khuôn mặt đen như đáy nồi, bầu không khí lại lần nữa đông cứng.
Một lúc sau, anh thoát khỏi giao điện Weibo, trực tiếp gọi điện thoại: “Hoàng Sâm, chuyện trên. Weibo là như thế nào?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]