Lên cấp ba có một thời gian cô chán đời đã đi theo một đám bạn uống bia rượu giải sầu khoảng nửa năm nên tửu lượng của cô cũng dần dân tốt lên, bình thường cô cũng phải uống hơn chục lon bia.
Mỗi bàn cô đi đến mọi người đối với cô có những thái độ khác nhau, có người gượng ép, có người thương hại, cũng có người tỏ ra ghét bỏ, thậm chí có người còn xa lánh.
Đối với những thái độ khác nhau như vậy Bạch Ngọc Lan cũng chưa có thái độ gì, dường như ai cũng mong chờ nét mặt đáng thương của cô nhưng bọn họ chờ mãi cô vẫn chỉ có một thái độ dửng dưng.
Tàn tiệc Bạch Ngọc Lan chính thức được đưa về nhà họ Dương, trước khi được đưa đến tân phòng ông Dương lại dặn dò cô mấy câu: “Tính tình của Tử Sâm có chút nóng nảy cháu liệu mà tiếp xúc với nó, còn nữa cháu với nó ở cùng một phòng có chuyện gì cũng không được phép tách rời, hiểu không.”
“Vâng, cháu đã biết”
Trước lời dặn của ông Dương Bạch Ngọc Lan chỉ có thể nghe theo.
“Ừm, quản gia, đưa Ngọc Lan đi”
Ông Dương có chút mệt mỏi nói.
Bạch Ngọc Lan theo bước chân của quản gia xuống lầu dưới, đến chân cầu thang cô kéo theo hành lý đã để tại đây lúc nãy.
Quản gia dừng trước một căn phòng chữ hỷ lại nhìn cô một cái nói: “Đây là phòng của đại thiếu gia, đại thiếu phu nhân, mời.”
Quản gia cười một cách quỷ dị rồi rời đi, Bạch Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-cua-tong-tai-tan-tat/2503622/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.