Dương Tử Hiên hỏi, ông ta vì sao lại đến bất thình lình như vậy? “Dạ mới đến thôi ạ”
“Tốt lắm, đừng để mấy lão già kia đến gặp ông ta biết không?”
Dương Tử Hiên căn dặn, dự án lần này hắn tự mình chủ trương, nếu để ông ấy biết sẽ phá vỡ kế hoạch của hắn.
Rõ ràng nói giao công ty cho hắn quản lý nhưng xem ra ông ta cũng chưa an tâm.
Dương Tử Hiên lên một lầu đến phòng chủ tịch, hắn gõ cửa hai tiếng liên có giọng nói già nua bên trong vọng ra: “Vào đi”
Mở cửa bước vào hắn đã thấy ông Dương ngồi ở ghế chủ tịch, cái ghế mà hắn hằng mơ ước bấy lâu và không lâu nữa người ngồi ở vị trí đó sẽ là hẳn.
“Ông nội, ông đến sao không nói với cháu một tiếng?”
Dương Tử Hiên tỏ ra lễ phép nói.
“Ta chỉ tiện đường ghé thôi, ta đã đọc báo sáng nay rồi, cháu làm tốt lắm, không uống công ta tin tưởng cháu.
Doanh thu của Dương thị vượt xa những gì ta nghĩ, không ngờ cháu lại có thể thiết kế ra một trang phục còn xuất sắc hơn cả Tử Sâm”
“Ông nội quá khen rồi, cháu chỉ làm hết mình thôi”
Dương Tử Hiên vẫn giữ thái độ khiêm tốn.
“Ừm, nếu như Tử Sâm không bị như vậy cả hai anh em cháu kết hợp lại thì Dương thị sẽ phát triển hơn nữa, đáng tiếc, đáng tiếc”
Ông Dương nghĩ đến Dương Tử Sâm lại cảm thấy tiếc nuối khôn nguôi, nói thế nào đây cũng là đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-cua-tong-tai-tan-tat/2488740/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.