“Điều làm tôi vui vẻ?”
Dương Tử Sâm không khỏi lặp lại câu nói của cô sau đó lắc cười nhạt nói: “Không có”
Bạch Ngọc Lan nhìn dáng vẻ này của anh lại có chút đau lòng nói: “Vậy được, từ nay về sau em sẽ tạo ra cho anh những điều vui vẻ, anh có đồng ý không?”
“Cô? Tạo ra những điều vui vẻ?”
Dương Tử Sâm trở nên mơ hồ.
“Phải, chính là em, chúng ta sẽ cùng nhau làm thật nhiều chuyện khiến anh vui, tỷ như anh thích đọc sách em sẽ đọc sách cùng anh, hay là anh thích món gì em sẽ nấu món đó cho anh, thậm chí anh thích ở trong bóng đêm em sẽ ở cạnh anh, không để anh một mình, anh thấy thế nào?”
Bạch Ngọc Lan không hiểu sao mình lại nói những lời này nhưng cô rõ một điều cô không muốn anh ở một mình.
Cô lại bổ sung thêm, “Chúng ta sẽ tạo ra những hồi ức vui vẻ nhất chỉ có em và anh, có được không?”
Nói xong cô lại nhìn thật sâu vào mắt anh, trong đôi mắt ấy cô dường như thấy những cơn sóng lăn tăn chập chờn, lại không nghe Dương Tử Sâm trả lời.
Trong phút chốc căn phòng trở nên thỉnh lặng đến đáng sợ, Bạch Ngọc Lan chỉ là một an ủi anh, nếu anh đồng ý cô sẽ cùng anh làm còn nếu không cũng không sao, chừng nào anh muốn thì bọn họ cùng làm.
Chờ mãi không thấy anh phản ứng Bạch Ngọc Lan buông tay khỏi hai má anh, trong khoảnh khắc tay cô vừa rời đi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-cua-tong-tai-tan-tat/2488737/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.