“Ách, bên trong anh có bí mật gì sao?”
Bạch Ngọc Lan chỉ là hỏi đùa nhưng cô lại nhìn thấy bộ dạng của anh rất nghiêm túc.
“Không có.”
Dương Tử Sâm nghiêng mặt qua một bên không nhìn cô, Cô hơi nghi hoặc nhìn bên ngoài căn nhà gỗ, cũng hơi tò mò bên trong có cái gì mà anh lại phản ứng mãnh liệt như vậy nhưng mà anh không nói cô cũng không hỏi tới nữa, mục đích cô đưa anh ra ngoài là muốn anh được thoải mái.
Bạch Ngọc Lan lại ngồi xuống cái ghế mây bên cạnh anh cùng anh nói chuyện phiếm, mà đa phần đều là cô nói, lâu lâu Dương Tử Sâm mới ậm ừ một hai câu.
Đột nhiên cô lại đề nghị: “Tử Sâm, chúng ta hẹn hò đi.”
Dương Tử Sâm kinh ngạc nhìn cô, anh không hiểu điều cô nói, Bạch Ngọc Lan lại giải thích: “Em cũng đã tỏ tình với anh rồi đúng không, thế nhưng trước mắt cũng chỉ có em yêu anh, em không muốn đơn phương đâu em muốn anh cũng yêu em, cho nên Dương Tử Sâm, em quyết định theo đuổi anh”
Giọng nói của cô thoang thoảng bên tai anh, nhẹ nhàng mà ngọt ngào khiến anh quên cả phản ứng.
Nhìn biểu hiện của anh Bạch Ngọc Lan cảm thấy vui vẻ lại cố tình chõm người ôm lấy cổ anh: “Em sẽ khiến anh quên đi người phụ nữ kia, trong tim anh từ nay về sau chỉ được phép có hình bóng của em”
Cô đã yêu người đàn ông này rồi thì phải khiến anh là của mình, không có người phụ nữ nào được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-cua-tong-tai-tan-tat/2488690/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.