Cậu ta nhịn không nổi nữa liền mang đồ ăn của mình về phòng thưởng thức, còn Bạch Ngọc Lan lại bắt tay vào muốn làm bún bò, thực ra lúc nãy ăn với mẹ cô cũng chỉ ăn nửa chừng thôi, muốn để bụng về làm bún bò ăn, mẹ cho cô không ít nguyên liệu làm bún bò, cô đã thèm thuồng lắm rồi nhưng vì mẹ đã làm một bữa cơm thịnh soạn nên cô mới không nói mẹ làm bún bò, bây giờ thì tốt rồi, TỬ Sâm còn chưa ăn cô tiện thể có thể nấu luôn.
“Cô Ngọc Lan, cô muốn nấu cái gì, tôi có thể phụ cô”
Thím Quyến vốn dĩ đã cởi tạp đề muốn nghỉ ngơi nhưng thấy chủ bận rộn bà cũng không thể làm như không biết quay về phòng nghỉ ngơi.
“Tôi làm bún bò, một mình tôi là được rồi, thím về phòng nghỉ ngơi đi, bây giờ hết giờ làm việc rồi thím không cần giúp tôi đâu”
Bạch Ngọc Lan bận rộn tay chân chuẩn bị làm nước lèo, đây là phần quan trọng nhất nên cô rất chuyên tâm.
Thím Quyên nghe vậy cũng không nằng nặc ở lại nữa, lủi thủi ra khỏi phòng bếp.
Mười lăm phút sau trong phòng bếp đã tỏa ra hương thơm của vị bún bò, đúng lúc này Dương Tử Hiên từ bên ngoài trở về, ngửi thấy mùi này hắn không vội lên phòng mà vào nhà bếp, hắn cho rằng là đầu bếp trong nhà nấu nướng không ngờ lại là Bạch Ngọc Lan.
“Chị dâu thật là đảm đang, còn biết nấu ăn sao?”
Dương Tử Hiên khoanh tay đứng ở cửa như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-cua-tong-tai-tan-tat/2488662/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.