“Kỳ Anh, chăm sóc chồng con cho tốt.”
Bà Xuân dặn dò xong liên cất bước lên lâu.
Tài xế và Cao Kỳ Anh dìu Dương Tử Hiên theo sau.
Bên ngoài có ồn ào náo nhiệt thế nào cũng không ảnh hưởng đến hai người ôm nhau ngủ trong phòng.
Bạch Ngọc Lan có thói quen lúc ngủ phải gác chân nên lúc này cô như con bạch tuộc quấn quanh lấy anh.
Dương Tử Sâm lúc đầu không quen nhưng sau nhiều ngày ngủ cùng cô anh cũng dần quen thuộc, lúc này cũng rất tự nhiên mà ôm lấy cô chìm vào giấc ngủ.
Thế nhưng lại không dễ dàng như anh nghĩ, thân thể của Bạch Ngọc Lan vừa thơm vừa mềm lại dán chặt vào lồng ngực anh khiến Dương Tử Sâm nhiều lần phải cật lực đè nén dục vọng đang nổi lên của mình, từng đêm trôi qua vô cùng khó ngủ.
Bạch Ngọc Lan đang ngủ lại nghe thấy tiếng thở dốc bên tai truyên đến, cô có chút nhạy cảm với âm thanh nên mơ màng tỉnh dậy.
“Tử Sâm, anh làm sao vậy, cơ thể sao lại nóng thế này, lẽ nào là bị sốt?”
Bạch Ngọc Lan cảm nhận được nhiệt độ cơ thể anh đang dần tăng liên theo bản năng sờ soạng người hắn một phen lại sờ lên đến trán.
“Không đúng, trán anh bình thường mà, Tử Sâm, anh nói cho em biết cơ thể có chỗ nào không ổn.”
Bạch Ngọc Lan hốt hoảng hỏi, tay chân lại có chút luống cuống.
Dương Tử Sâm lại bắt lấy bàn tay đang quờ quạo lung tung của cô trầm giọng nói: “Nằm yên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-cua-tong-tai-tan-tat/2488650/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.