Dương Tử Sâm tiếp tục: “Quản lý nói Dương Tử Hiên muốn tôi chết nên đã sai hắn lấy bộ thiết kế của tôi đi sau đó hắn ta sẽ dụ tôi đến nhân lúc tôi không để ý sẽ lẻn ra ngoài để sau đó kích nổ bom hẹn giờ, thế nhưng hắn lại không ngờ Dương Tử Hiên cũng muốn giết người diệt khẩu.”
“Hắn nói thời gian của quả bom chỉ còn mười lăm phút, trong mười lăm phút đó cả tôi và hắn đều không ai có thể liên lạc được cho người bên ngoài, cách duy nhất của chúng tôi là gỡ quả bom kia nhưng khi tôi hỏi hắn quả bom ở đâu hẳn lại nói với tôi chôn ở bên ngoài.”
Dương Tử Sâm căng mình một chút.
Lúc nghe đến điều này anh đã chết lặng tại chỗ, hai mươi bảy năm qua anh chưa từng bế tắc bất cứ chuyện gì chỉ có lúc đó lần đầu tiên anh cảm thấy trời muốn diệt mình, trên thương trường anh có rất nhiều địch thủ, nếu nói có địch ý muốn giết anh cũng có vài người nhưng vạn lần anh lại không nghĩ người đó lại là Dương Tử Hiên.
Mặc dù quan hệ anh em giữa hai người không thân thiết nhưng đối với hắn anh vẫn coi như em trai còn đối với bà Xuân không đến mức kính trọng nhưng cũng không làm khó bà ta, vậy mà không ngờ lại bị bọn họ thiết kế dẫn đến kết cục này.
Bạch Ngọc Lan vội vàng sà tới ôm lấy anh, cho anh chút hơi ấm, cô biết cảm giác của anh khi đó thế nào, khi cái chết cận kề con người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-cua-tong-tai-tan-tat/2488292/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.