Bạch Ngọc Lan theo bản năng quay đầu lại đã thấy Cao Kỳ Anh nằm dưới đất, cô nhíu mày đi đến muốn đỡ cô ta dậy thì bên ngoài bà Xuân bên ngoài la lên: “Cô làm cái gì con dâu tôi vậy hả?”
Phút chốc Bạch Ngọc Lan bị đẩy ra, cô loạng choạng mấy bước va vào thành cầu thang, có chút đau nhói bên hông.
“Kỳ Anh con không sao chứ, Bạch Ngọc Lan đẩy con phải không?”
Ba Xuân vờ như đỡ Cao Kỳ Anh lại nháy mắt với cô ta muốn cô ta kết hợp với mình.
Cao Kỳ Anh nhìn thấy ánh mắt của bà ta nhưng trong lòng chỉ cười lạnh, nếu lúc trước cô ta sẽ phối hợp tố cáo Bạch Ngọc Lan nhưng lúc này cô ta lại thản nhiên nói: “Là do con yếu không liên quan đến chị dâu.”
Nghe lời này của Cao Kỳ Anh cả bà Xuân và Bạch Ngọc Lan đều kinh ngạc, không ai nghĩ cô ta sẽ nói như vậy.
Bà Xuân lại gắt: “Kỳ Anh, con nói cái gì vậy đang yên đang lành sao lại té chứ, cơ thể con cũng đâu đến mức yếu ớt.”
“Nhìn lướt qua đều biết em dâu cơ thể yếu ớt mẹ chồng lại không nhìn ra sao, haiz, cũng không trách được người lớn tuổi không những tai có vấn đề mà mắt cũng có vấn đề nốt.”
Bạch Ngọc Lan không hiểu sao Cao Kỳ Anh không nhân cơ hội này kết hợp với bà Xuân nhưng cô cũng không bỏ qua cơ hội chọc nguấy bà ta một chút, ai bảo lúc nấy bà ta châm chọc chồng cô.
“Mày nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-cua-tong-tai-tan-tat/2488268/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.