Mà lúc này ở công ty mặc dù không có Dương Tử Sâm chủ trì nhưng Dương Tử Hiên làm việc cũng không được thoải mái bởi vì bên cạnh hắn còn có một Trần Vĩnh.
Tuy chỉ là một trợ lý không có chức vụ cao bằng tổng tài hay giám đốc nhưng anh ta lại biết cách ăn nói khiến Dương Tử Hiên nhiều lần tức điên lên, thêm vào đó còn có ông Cao và ông Lý nói thêm vào, Dương Tử Hiên phải nói là bị dồn đến góc tường, người của hắn lại chẳng ai có thể bật lại, lúc trước công ty này do hắn làm chủ không nói bây giờ chủ bị đổi bọn họ cũng không thể hổng hách được.
Trong phòng chủ tịch không ngừng truyền ra tiếng chửi mắng đầy tức giận của Dương Tử Hiên.
“Mày dựa cái gì mà dừng dự án của tao, đây là dự án đã được ông nội tao thông qua trước lúc Dương Tử Sâm còn chưa lên làm chủ tịch, nó đang chạy rất tốt, mày kêu dừng lại công ty tốn thất mày có chịu trách nhiệm hay không?”
“Hừm, tôi cảm thấy dự án này không dừng lại Dương thị mới chịu tổn thất đấy, anh đừng nghĩ chủ tịch không biết sự thật sau dự án đó, nói là xây dựng chi nhánh nhưng thực chất là xây công ty riêng có đúng không?”
Trần Vĩnh thẳng thừng vạch trần kế hoạch của Dương Tử Hiên.
“Không, không phải như vậy, mày, mày đừng có nói lung tung.”
Dương Tử Hiên đương nhiên không nhận, hai mắt lại xoay chuyển láo liên, rõ ràng hắn đã che giấu rất kỹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-cua-tong-tai-tan-tat/2488189/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.