Dương Tử Hiên lúc này coi như đã xả được một nửa cơn hận mà Dương Tử Sâm đem đến cho hắn một tuân qua.
“Vậy mẹ cũng nhanh chóng lấy được sổ đỏ từ tay ông ta, nhưng mà lão già kia sẽ để sổ đỏ ở đâu chứ, quản gia đã tìm hết căn nhà rồi đều không thấy.”
Bà Xuân cau mày nói, nếu có sổ đỏ trong tay bà ta đã làm chủ căn biệt thự này từ lâu rồi.
“Cái này để con điều tra lại, tại sao một cái sổ đỏ lại tìm không ra, ông ta dù có giấu kỹ cỡ nào con cũng sẽ tìm ra, chúng ta còn phải dựa vào nó để xây dựng công ty bên Pháp của con, xong xuôi chúng ta không cân phải ở đây nữa, cả Dương Thị rách nát kia cũng vậy.”
Dương Tử Hiên cười gằn nói.
“Tử Hiên, sao con lại không làm chủ Dương thị mà phải qua Pháp?”
Bà Xuân không hiểu hỏi, Dương thị này tốt biết bao tại sao con trai bà lại không ở đây tiếp quản mà phải chạy sang Pháp làm cái gì.
“Mẹ quên rồi sao, cốt lõi của Dương thị nói thế nào cũng là do Dương Tử Sâm gây dựng nên, con không muốn làm việc trên nền tảng của anh ta, con muốn tạo một nền tảng riêng của mình, khiến mọi người biết đến cái tên Dương Tử Hiên mà không phải Dương Tử Sâm, hơn nữa con cũng muốn phá hủy Dương thị để anh ta dưới suối vàng cũng không được yên nghỉ.”
Dương Tử Hiên phải nói hận Dương Tử Sâm đến xương tủy, anh chết rồi cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-cua-tong-tai-tan-tat/2488174/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.