Bạch Đăng Vũ chủ động rót rượu cho Nguyễn Hoàng Thái.
“Tôi biết, cho nên tôi mới muốn gặp anh. Tôi muốn cảm ơn anh nhiều năm qua đã giúp tôi bảo vệ cô ấy. Tôi cũng không cấm anh gặp cô ấy. Ngược lại tôi hy vọng anh có thể giúp tôi chăm sóc cô ấy thêm một thời gian nữa.
Tôi sinh ra trong một đại gia tộc, sẽ có rất nhiều thứ có thể gây nguy hiểm cho cô ấy. Tôi thì ổn, nhưng cô ấy thật mong manh. Tôi sợ rằng nếu tôi không chú ý đến cô ấy dù chỉ một phút thôi, cô ấy cũng có thể sẽ xảy ra chuyện."
Những lời chân thành của Bạch Đăng Vũ khiến Nguyễn Hoàng Thái mỉm cười.
"Anh yêu cô ấy nhiều như vậy. Thảo nào cô ấy lại yêu anh. Tôi tình nguyện rút lui."
Nguyễn Hoàng Thái đã từng bảo vệ Lê Ánh Thư, nhưng anh không thể bảo vệ cô ấy hoàn toàn. Ở trường, cô vẫn bị Lê Ánh Dương bắt nạt. Ở nhà, cô bị đánh đập, la mắng. Lúc đó anh không thể giúp được gì cho cô cả. Anh thậm chí không có năng lực có thể đưa cô ấy rời khỏi nhà họ Lê, chứ đừng nói đến việc làm cho cô ấy hạnh phúc.
Nhưng Bạch Đăng Vũ thì khác. Hắn có tiền để giúp cô thực hiện ước mơ của mình. Hắn có đủ sức mạnh để bảo vệ cô khi cô cần. Bây giờ ngay cả nhà họ Lê và Lê Ánh Dương cũng không dám động đến Lê Ánh Thư. Điều quan trọng là Bạch Đăng Vũ yêu Lê Ánh Thư thật lòng, cho dù cô không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-cua-bach-tong/2961148/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.