Vì Lưu Ánh Thư đột nhiên phát bệnh, Bạch Đăng Vũ mới từ bỏ chuyện cùng với Lưu Thế Vũ đến chiến tuyến. Địa Bàn của Lưu Gia nói lớn không lớn, nói nhỏ lại chẳng nhỏ. Các khu mỏ chính là địa điểm kẻ địch muốn nhắm tới. Dù không chiếm được cũng phải phá cho bằng được.
Lưu Ánh Thư vừa tỉnh lại đã không thấy Bạch Đằng Vũ ở cạnh cô. Sự lo lắng bao trùm lấy cô. Cô chạy xuống nhà tìm hắn, chỉ được người làm báo lại rằng hắn đã ra ngoài có việc. Trong điện thoại của cô có một tin nhắn của hắn.
“Anh ra ngoài có chút chuyện, không nguy hiểm. Em ăn trưa xong anh sẽ về. Ngoan, đợi anh. Đừng đi ra khỏi nhà, nguy hiểm.”
Lưu Ánh Thư không có tâm trạng ăn uống. Cô muốn gọi cho anh trai nhưng lại sợ anh ấy phân tâm. Giờ phút này cô cảm nhận bản thân thật vô dụng. Cô không giúp được gì đã đành, còn trở thành gánh nặng của mọi người. Nếu lúc đó cô chấp nhận đề nghị của anh trai, rời đi có phải tốt hơn không? Bây giờ cô đột nhiên bị bệnh, cô khiến anh trai lo lắng. Bạch Đăng Vũ cũng bị cô nếu kéo không thể toàn tâm giúp anh trai cô. Sự tồn tại của cô rốt cuộc để làm gì cơ chứ?
Lúc Bạch Đăng Vũ trở về hắn liền chạy đến phòng cô, Thấy cô gục mặt trên gối khóc nức nở khiến hắn lo lắng. Hắn chạy đến ôm cô vào lòng.
“Ánh Thư, em làm sao vậy? Có chuyện gì? Có phải ai ức hiếp em không?”
Hắn càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-cua-bach-tong/2961031/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.