Bạch Linh Lung đem tất cả mọi chuyện kể lại cho mẹ cùng Tinh Nhi nghe. Lưu Ánh Thư chưa kịp tức giận thì Tinh Nhi đã đập bàn đứng phất dậy.
“Con làm rất đúng, tên nhóc đó không biết trân trọng con, phải cho nó một bài học nhớ đời.”
Lưu Ánh Thư đưa tay nắm lấy Tinh Nhi.
“Cậu ngồi xuống trước đi, con gái tớ, tớ chưa tức giận cậu đã trực tiếp đập bàn rồi?”
Tinh Nhi hai mắt phiếm hồng, thương xót nhìn Bạch Linh Lung.
“Linh Lung là con gái nuôi của mình, mình tức giận không phải là chuyện hiển nhiên sao?”
Lưu Ánh Thư giúp con gái lau nước mắt.
“Tình cảm mười tám năm nói bỏ liền có thể bỏ được sao? Hiện tại con cứ đi chơi một thời gian cho khuây khoả. Ba mẹ cùng ba mẹ nuôi của con sẽ hỏi rõ lại Hoàng Khang. Nếu như nó không thật sự yêu con mẹ sẽ không gả con cho nó. Nhưng nếu nó thật lòng, con cũng nên cho nó một cơ hội giải thích.”
Mỗi lần nghĩ đến hắn trái tim cô đều đau. Bạch Linh Lung thật sự có thể buông bỏ được Nguyễn Hoàng Khang không? Câu trả lời không thể. Cô thật lòng yêu hắn, làm sao có thể nói bỏ là bỏ được.
Chuông cửa reo liên hồi, Nguyễn Hoàng Khang có chút nôn nóng đứng trước nhà Bạch Linh Lung không ngừng bấm chuông.
Lưu Ánh Thư biết con gái hiện tại không muốn gặp Nguyễn Hoàng Khang nên kêu cô lên phòng. Tinh Nhi cũng đứng dậy.
“Con mình, để mình đem về dạy lại, cũng giúp cậu hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ga-thay-cua-bach-tong/2961016/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.