Ba người họ đi đến một quán ăn gần xưởng lụa, đây là một tiệm cơm 
" này anh ăn nhiều vào, mấy hôm nữa phòng khám mở lại bận bịu " Nhã Linh gắp thức ăn bỏ vào chén cho Minh Khang 
" cảm ơn em " Minh Khang mỉm cười nói 
Trái với Minh Khang sắc mặt của Gia Luân vô cùng khó coi, ngày nào cậu cũng phải làm việc mà chưa bao giờ cô quan tâm đến như vậy 
" Gia Luân, sao anh không ăn gì hết vậy " Nhã Linh thấy Gia Luân cứ ngồi, vẫn chưa dùng cơm liền hỏi 
" không phải chỉ là hơi không hợp khẩu vị thôi " Gia Luân lạnh lùng sau đó cầm chén cơm lên ăn để Nhã Linh khỏi nghi ngờ 
" không hợp thì thôi, để lát tôi về nhà lấy cơm mang lên xưởng cho anh " Nhã Linh nói, cô biết rằng anh chỉ ăn được cơm nhà 
" không cần, ăn tạm cũng được " Gia Luân nhàn nhạt nói, rồi gắp thức ăn vào chén 
" ừm vậy cũng được " Nhã Linh gật đầu nói 
" chúc phòng khám của cậu thành công " Gia Luân nhìn Minh Khang nói 
" cảm ơn anh tôi cũng mong vậy "Minh Khang cười nói, nhưng với tay nghề của Minh Khang thì chuyện thành công chỉ là chuyện sớm muộn 
Ăn xong, Minh Khang đi về phòng khám, Gia Luân muốn đưa Nhã Linh về nhưng cô không chịu, cô biết Gia Luân còn nhiều việc ở xưởng nên cô tự về 
Vừa về đến nhà đã thấy Thảo Hạnh, Huyền My và La Vy đang vui vẻ ở gian nhà lớn 
Cô cũng không quan tâm, định xuống bếp thì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-duoc-mua/832887/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.