Nhã Linh ngồi dậy đi về phía bàn ăn, trong lúc ăn cả hai không nói gì, có lúc Gia Luân gắp cho Nhã Linh mấy miếng thịt 
Ăn xong, Gia Luân bưng mâm ra ngoài, cô cùng lên giường nằm 
Khi Gia Luân vào, mặc dù cô chưa ngủ, nhưng vẫn giả vờ nhắm mắt, anh nhẹ nhàng lấy mền gối ra ghế ngủ 
Anh biết hiện tại cô không muốn gần mình nên cũng không muốn làm cô khó xử 
Vì ghế làm bằng gỗ nên cũng không êm ái như nệm, phải đến gần sáng mới chợp mắt được 
Sáng sớm khi Nhã Linh dậy thì Gia Luân vẫn đang nằm trên ghế gương mặt hết sức mệt mỏi 
Cô cũng không muốn đánh thức anh nên nhẹ nhàng vệ sinh cá nhân sau đó ra ngoài 
" mợ, mợ có sao không?" Thấy Nhã Linh ra khỏi phòng thì Liên Nhi liền chạy đến hỏi, hôm qua định đợi đến giờ cơm rồi hỏi nhưng thấy cậu hai mang cơm về phòng nên cũng thôi 
" không sao, chỉ là vết thương ngoài da mà thôi" Nhã Linh mỉm cười nói 
" haizz, hôm qua cậu hai dữ thiệt làm mọi người trong nhà sợ rớt tim, nhờ cậu mà con được đánh con Kiều, đã cái nư dễ sợ" Liên Nhi cười nói, con Kiều lợi dụng có mợ ba chống lưng lúc nào cũng làm càng 
" nói nhỏ thôi, nó nghe được lại sinh thù " Nhã Linh đưa tay lên miệng ra hiệu 
" Nhã Linh " Gia Phát từ đâu đi đến 
" hả? " Nhã Linh quay sang nhìn Gia Phát hỏi 
" vết thương của bà đã ổn hơn chưa? có cần mua thuốc không? tui có thuốc ở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-duoc-mua/832879/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.