Em có..
[Bạch Tử Thiên mỉm cười rồi ôm chầm lấy cô]
- Cảm ơn em..
Đường Uyển Đình đẩy nhẹ anh ra rồi nhìn anh vẻ mặt buồn buồn nói:
- Nhưng em không xứng với anh, anh có tất cả nhưng em thì không..
- Anh có tất cả, nhưng vẫn còn thiếu một thứ quan trọng nhất.."Anh ngừng lại khẽ cười rồi luồng tay ra sau gáy cô, ánh mắt ấm áp nhìn cô rồi nói tiếp:
- Đó là một tình yêu chân thành " Nói rồi Bạch Tử Thiên kề sát đến trao nụ hôn ngọt ngào lên môi cô, anh nhẹ nhàng chạm từng cái hôn lên môi rồi từ từ đưa lưỡi vào trong thâm dò khoan miệng của cô, nụ hôn ngọt ngào nóng bỏng đang cháy rực ngọn lửa tình yêu trong hai người họ, nụ hôn kéo dài đến khi cả hai suýt không thở nổi nữa anh mới luyến tiếc rời khỏi bờ môi cô..Anh ôm cô vào lòng rồi trầm thấp nói:
- Tại sao em lại không đến bên anh sớm hơn chứ..?
Từ giờ em chỉ cần yêu anh mọi chuyện khác cứ để anh lo.. Cảm ơn em đã yêu anh, Đình Đình..
- ---------------
Sau một tuần dưới sự chăm sóc chu đáo của Đường Uyển Đình, anh đã được xuất viện, vì không muốn cô bận rộn chuyện nhà cửa cơm nước như trước nên anh đã đưa cô về Trang Viên sau hơn ba ngày theo cô năn nỉ ỉ ôi cô mới chịu về cùng anh.
Xe vừa đổ vào sân trước cửa đại sảnh Quản Gia Diệp đã lật đật chạy ra cung kính đón tiếp..
- Thiếu gia người về rồi.. đã hơn hai tháng nay người không về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-diu-dang-cua-tong-tai-ba-dao/834483/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.