Sau khi tiễn Vũ Hạo Dân về Đường Uyển Đình quay lại phòng bếp múc cháo mang lên phòng cho Bạch Tử Thiên rồi quay lại mang lên một chậu nước ấm. Cô muốn tự tay mình chăm sóc cho anh nên đã bảo người hầu trong nhà nghỉ ngơi.
- Boss đại nhân.. anh tỉnh rồi sao "Đường Uyển Đình bước vào đã thấy Bạch Tử Thiên tựa lưng, ngã đầu vào đầu giường ánh mắt nhắm hờ như đang ngủ"
Nghe cô hỏi anh mở mắt ra nhìn cô giọng khàn khàn:
- Gọi tên tôi.
- Òh.. anh ăn cháo đi rồi uống thuốc.. " Đường Uyển Đình trả lời cho qua rồi đưa cháo cho anh, lúc này cô không nên dài dòng với anh, nên để anh nghỉ ngơi"
- Mấy giờ rồi? "Anh vẫn tư thế như vậy, không chút nhúc nhích nhưng ánh mắt vẫn luôn không rời khỏi cô"
- Gần mười hai giờ rồi.. Anh ăn đi còn uống thuốc.. anh đã sốt rất cao đó.. "Cô đưa tô cháo đến gần anh hơn, thấy anh vẫn không động tới cô nhướng mày hỏi": - Anh không tự ăn được hả?
- Ừ.. " Anh nói vỏn vẹn một từ rồi nhắm mắt lại gương mặt lộ ra nét mong chờ"
Đường Uyển Đình nhìn anh, tảng băng này bình thường thì lạnh lùng khó gần nhưng lúc bệnh sao lại giống trẻ con vậy chứ.. Cô múc một muỗng cháo kề sát môi anh rồi nói:
- Ăn đi.. là tôi tự nấu cho anh đó.. Ăn để còn uống thuốc bác sĩ đã dặn là cách bốn tiếng phải uống một lần..
" Bạch Tử Thiên mở mắt ra môi mỏng khẽ nhếch lên gương mặt đầy mãn nguyện,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-diu-dang-cua-tong-tai-ba-dao/834469/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.