Ầm.. ầm - Uyển Đình tiểu thư cô có nhà không..ầm..ầm.
Tiếng đập cửa ngày càng dồn dập làm A Hào mất cả hứng hắn bực tức rời khỏi người cô rồi cho đàn em mở cửa xem là tên chán sống nào dám phá chuyện tốt của ông đây..
Đường Uyển Đình nhanh chóng ngồi dậy chỉnh trang lại quần áo gương mặt hiện lên tia hi vọng mong manh, hi vọng là người đến cứu cô..
- Là ai.. là thằng nào chán sống dám đến đây phá đám chuyện tốt của bọn tao hả.. "Tên đàn em của A Hào hung hăng chửi bới vừa mở cửa ra đã giơ thẳng nắm đấm ra người đối diện không chút nể nang..
- Aaa.. đau quá đau quá" một tiếng hét đau đớn thốt lên, tay của tên đàn em đang bị vặn ngược ra sau hắn đang từ từ lui vào trong vẻ mặt đã đau đớn đến trắng bệch.."
A Hào nhìn thấy quy hiệu trên áo của ba người vừa bước vào thì mặt mày chuyển trắng sang xanh lập tức quỳ xuống run run nói:
- Đại.. ca.. Đại ca xin tha cho bọn tiểu tốt chúng em một mạng.. là do bọn em có mắt như mù đã động nhầm vào đại tiểu thư Uyển Đình.. em đúng là có mắt mà không thấy thái sơn.. xin..xin đại ca tha cho tụi em lần này em xin thề từ giờ nếu nhỡ có nhìn thấy đại tiểu thư Uyển Đình sẽ tự động cách xa mười mét.. xin thề.. xin thề "A Hào giơ tay lên thề thốt ăn nói thì loạn xạ thật sự không thể tin nổi người như Đường Uyển Đình lại có thể quen biết được cả Bạch Gia"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-diu-dang-cua-tong-tai-ba-dao/834461/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.