Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250
Chương sau
Tô Dương Dương cũng không biết nên tiếp tục trò chuyện với Tiểu Bảo như thế nào. Tiểu An ôm một đống hồ sơ bệnh án bước vào: “Chị Tô, hồ sơ bệnh án mà chị cần.” “Để đó trước đi.” Tô Dương Dương đang định nói tạm biệt với Tiểu Bảo, lại phát hiện cuộc gọi đã kết thúc. Tiểu An nhìn vẻ mặt hơi ngơ ngác của Tô Dương Dương: “Sao vậy?” “Không sao, hồ sơ bệnh án cứ để đó trước đi. Chị muốn đến phòng bệnh xem xét, nếu en không bận việc gì thì cứ đi với chị.” “Dạ vâng.” Tô Dương Dương và Tiểu An cùng đến phòng bệnh mà cô phụ trách, cẩn thận hỏi thăm tình hình bệnh nhân. Tiểu An cẩn thận quan sát cách Tô Dương Dương trao đổi với người bệnh. Cô phát hiện Tô Dương Dương mang đến cho người khác một cảm giác rất đặc biệt. Cô đứng ở đó, khiến người ta vô cùng tin tưởng, nhưng lại không khiến người ta có cảm giác xa cách. Khí chất trầm tĩnh, bình ổn, chuyên nghiệp này của Tô Dương Dương khiến cho dù là bác sĩ vài chục năm kinh nghiệm cũng không thể không bội phục. Tiểu An thầm suy nghĩ, không biết một ngày nào đó cô có thể có loại khí chất khiến bệnh nhân yên tâm này không. Sau khi Tô Dương Dương bước ra khỏi phòng bệnh, tức giận dùng bút gõ đầu Tiểu An: “Mơ màng cái gì vậy?” Tiểu An lập tức mặt dày ôm lấy eo Tô Dương Dương, kêu lớn: “Chị Tô, chị nhất định phải nhận em làm đệ tử nha.” “Biến đi, có đệ tử ngốc nghếch như em, chị sẽ chết sớm mười năm.” “Không biến, trừ khi bị bước qua xác em.” “Vì sao lúc đầu chị lại nhận em vào nhỉ?” “Nhất định là vì em đáng yêu.” Tô Dương Dương bị da mặt dày của Tiểu An làm cho sửng sốt một hồi: “Chị còn đang làm việc đó, cứ ở cạnh em thế này, chị sẽ không nhịn được mà phạm tội mất.” Tiểu An cười hì hì buông Tô Dương Dương ra. Tuy Tô Dương Dương nhìn có vẻ rất lạnh lùng, nhưng Tiểu An chưa bao giờ sợ Tô Dương Dương, thường đùa giỡn với cô. Mặt lạnh và tim lạnh mang đến cho người ta cảm giác hoàn toàn không giống nhau. Mà Tô Dương Dương là mặt lạnh. “Chị Tô, chị có muốn hẹn gặp bác sĩ Dương không? Khoa phụ sản của các chị ấy ngày hôm qua có người gây chuyện, hình như là người nhà bệnh nhân, hôm nay chắc hẳn cũng bị chủ nhiệm của các chị ấy mắng không ít.” “Em ít nói lại đi, còn sắp xếp chuyện sau giờ làm của chị nữa.” Tô Dương Dương không quay đầu lại nói. Tiểu An bị mắng lại rất vui vẻ, nhảy chân sáo đi sửa sang tài liệu. ** Quán cà phê. Tô Dương Dương cầm chiếc thìa nhỏ tinh xảo, thỉnh thoảng khuấy ly cà phê trước mặt, nghe Diệp Nhạc Vân lải nhải phàn nàn. “Dĩ Duyệt, tớ rất hâm mộ cậu. Nếu tớ có được khí chất như cậu, rất nhiều chuyện sẽ không phiền phức như vậy. Tớ vừa nhìn thấy dáng vẻ kích động của người nhà bệnh nhân thì đầu óc liền bối rối. Có đôi khi tớ cảm thấy tớ không hợp làm bác sĩ, tớ không trấn an được bệnh nhân.” Diệp Nhạc Vân nói với vẻ mặt hâm mộ. “Đừng tự hạ thấp mình như vậy, kỹ năng chuyên môn của cậu cũng không kém, tính tình ôn hòa lại cẩn thận, không cần vì chút khó khăn mà nản lòng.” “Cậu thật sự cho rằng như vậy?” “Ừ, nếu trong bệnh viện đều là loại bác sĩ như tớ, bệnh nhân cũng không dám đến. Thời gian không còn sớm nữa, tớ đưa cậu vê, ngày mai cậu còn phải đi làm mà.” “Còn cậu?” “Mấy cuộc phẫu thuật của bệnh nhân tớ được sắp xếp vào tuần tới, nên cuối tuần này nghỉ ngơi một chút.” “Hâm mộ cậu quá, bây giờ tớ không có cuối tuần nữa.” “Lâu lâu tớ mới có một bữa cuối tuần đấy, bác sĩ trực nào cũng phải trải qua quá trình này mà.” Tô Dương Dương cười nói. Diệp Nhạc Vân thấy trên mặt cô không có chút gì là không cam lòng hay oán hận, đột nhiên nói: “Dĩ Duyệt, mấy năm nay cậu có hối hận không?” “Hối hận cái gì?” “Hối hận năm đó nhường tấm vé đi du học nước ngoài cho Chu Tử Dương. Nếu xét kỹ thuật chuyên môn và trình độ thực tế của cậu, cậu đi du học, về nước sẽ liền trở thành bác sĩ Phó chủ nhiệm, không cần phải như bây giờ, làm một bác sĩ trực ban từng bước đi lên.” Tay đang khuấy cà phê của Tô Dương Dương chợt ngừng lại: “Đi nước ngoài cũng không chắc có thể thăng tiến, không có thực lực thì làm sao mà thăng tiến được.” “Người khác không có thực lực như thế, tớ tin. Nếu nói cậu không có, có đánh chết tớ tớ cũng không tin.” “Cảm ơn em gái xinh đẹp đã xem trọng tớ như vậy, tớ sẽ tiếp tục cố gắng.” Tô Dương Dương cười híp mắt nói. “Cậu thôi đi.” “Tớ trời sinh đã hài hước vậy rồi.” “Biến đi.” “Haiz, tuy cậu đẹp, nhưng cũng đừng có thô lỗ như vậy được không?” Diệp Nhạc Vân bất đắc dĩ liếc mắt, nói: “Không vòng vo với cậu nữa, Chu Tử Dương với Dạ Thiển cuối tuần này trở về, đám bạn học đều bàn tán rầm rộ, chuẩn bị tiệc chào mừng bọn họ. Cậu có đi hay không?” “Cuối tuần ư? Cũng không chắc, nếu rảnh thì đi xem xem.” “Hay là cậu đừng đi, rất người đang chờ để cười nhạo cậu đấy.” Tô Dương Dương ngửa đầu uống cạn ly cà phê, cười với như không có gì: “Có thể cười nhạo thế nào chứ. Không phải là nhường tấm vé học bổng du học nước ngoài cho bạn trai, sau đó lại chi trả tiền sinh hoạt cho anh ta, cuối cùng bạn trai bị đất nước tư bản xã hội chủ nghĩa tẩy não trở thành một tên đàn ông phụ lòng, thẳng thừng đá bạn gái si tình là tôi đây thôi sao? Bao nhiêu chuyện, TV mỗi ngày đều chiếu.” Diệp Nhạc Vân trừng to mắt nhìn Tô Dương Dương: “Cậu thật sự nghĩ vậy?” “Nếu không thì nghĩ thế nào?” Tô Dương Dương kêu nhân viên phục vụ tính tiền, nhìn Diệp Nhạc Vân đang ngồi bất động, nói: “Đi thôi, bác sĩ Dương.” Nói xong, Tô Dương Dương cầm túi đứng lên. Còn chưa hoàn toàn đứng vững, chân cô liền bị người ôm lấy. Tô Dương Dương sợ đến nhảy dựng, cúi đầu nhìn, phát hiện là Tiểu Bảo. Tiểu Bảo mặc một bộ đồ dài hình Cậu bé bọt biển, khuôn mặt nhỏ mềm đẹp đẽ đang ngẩng lên, vẻ mặt chờ mong mà nhìn Tô Dương Dương, trong đôi mắt đen sẫm lấp lánh tràn ngập vui mừng. Loại vui mừng thuần khiết này rất dễ lây lan sang người khác. Tô Dương Dương không tự chủ mà nở nụ cười thật tươi: “Cục cưng, chào buổi tối. Con đến cùng với người nhà à?” Tiểu Bảo gật đầu. Một đôi tay nhỏ ngắn ngủn ôm chặt chân Tô Dương Dương hơn, như thể sợ cô sẽ chạy trốn. Diệp Nhạc Vân thấy Tiểu Bảo rất đáng yêu, cười nói: “Cục cưng nhỏ, chào con.” Nói xong, Diệp Nhạc Vân vươn tay về phía Tiểu Bảo. Nhưng mà Tiểu Bảo không thèm nhìn. Tay Diệp Nhạc Vân dừng lại giữa không trung, hơi xấu hổ. Tô Dương Dương giải thích: “Tình trạng của nó hơi đặc biệt.” Sau đó, cô quay đầu hỏi Tiểu Bảo: “Con đi cùng quản gia hay là ba?” Tiểu Bảo móc ra một tấm bảng nhỏ từ trong balô, viết lên một chữ. Ba. Trong đầu Tô Dương Dương lập tức hiện lên khuôn mặt lạnh lùng đến chết người của Hàn Khải Uy, niềm vui khi gặp Tiểu Bảo thoáng chốc mất sạch. Tô Dương Dương suy nghĩ, nói: “Dì với bạn còn có chút chuyện, dì đưa con đến quầy phục vụ trước, con ở đó chờ ba con, được không?” Tiểu Bảo nghe vậy, trên khuôn mặt nhỏ nhắn liền hiện vẻ buồn bã. Cái miệng nhỏ phớt hồng cũng nhếch lên. Dáng vẻ nhỏ nhắn trông có vẻ vô cùng đáng thương. Tô Dương Dương thấy vậy, trong lòng chợt dâng lên cảm giác tội lỗi. Trong lúc Tô Dương Dương đang không biết phải giải quyết với nhóc con này thế nào, chợt nghe được tiếng bước chân trần ổn vang lên sau lưng. Âm thanh nhã nhặn của Hàn Khải Uy vang lên: “Tiểu Bảo, đừng làm phiền bác sĩ Tô nói chuyện với bạn.” Hàn Khải Uy xuất hiện, liền khiến cho mọi ánh mắt trong quán cà phê đều tập trung trên người anh. Tất cả mọi người đều nhìn về phía anh, muốn biết cô gái nào may mắn như vậy, có thể được người đàn ông xuất sắc như Hàn Khải Uy ưu ái. Tiểu Bảo nhìn thấy Hàn Khải Uy tới, lập tức giống như vật trang sức mà dán chặt vào chân Tô Dương Dương. Tô Dương Dương lập tức trở nên vô cùng khó xử.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250
Chương sau