GIAN GIAO ƯỚC ĐẾN RỒI Thẩm Kiều không dám trở về Dạ gia trong thời gian này, ở lại với Hàn Tuyết U mè nheo cho đến tối mới quay về.
Trên đường đi cô vẫn nghĩ rằng, mình về sẽ tắm trước, sau đó vào trong chăn ngủ, rồi tắt đèn, Dạ Mạc Thâm chắc cũng sẽ không đến nỗi ném cô ra khỏi chăn đó chứ.
Chỉ là Thẩm Kiều không nghĩ tới anh lại quay về sớm.
Khi bước vào cửa, Dạ Mạc Thâm vừa mới tắm xong, Tiêu Túc đứng sau lưng anh dùng khăn khô lau tóc cho anh, thấy Thầm Kiều đã về, anh chỉ nhìn một cái rồi thu lại ánh mắt.
Khinh thường cô đến tột cùng.
Như vậy cũng tốt, Thầm Kiều nghĩ thầm trong lòng, sau đó quay người lại đi về phía một góc, cô tìm một bộ quần áo rồi đi vào phòng tắm.
Thẩm Kiều ngâm mình rất lâu trong phòng tắm vẫn chưa có di ra, cô sợ rằng mình sẽ phải đối mặt với (}Dạ Mạc Thâm khi ra ngoài.
Cộc cộc~ Thầm Kiều đang suy nghĩ, bên ngoài truyền đến âm thanh sắc lạnh của Dạ Mạc Thâm.
“Phòng tắm của cô à? Muốn trong đó bao lâu nữa?”
Nghe thấy âm thanh, Thầm Kiều bị giật mình, suýt chút nữa ngã xuống, may mắn là cô đã vịn vào tường trước.
“Đi ra ngoài ngay lập tức.”
Thầm Kiều tắt vòi hoa sen, nhanh với chiếc khăn khô để lau cơ thể cô, vội vã mặc quần áo vào.
br> ().
Cô thực sự muốn biến hình ngay lúc này, nhưng Dạ Mạc Thâm không để cô như vậy, vì vậy khi cô bước ra, tóc tai loạn xạ rối tung của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/196516/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.