Cô ta yếu ớt nhìn Trương Hiểu Lộ, nhỏ giọng nói: “Có phải anh ấy thật sự không nhận không, cậu suy nghĩ một chút đi, vừa mới tan học la cô ta lập tức cầm quà của chúng ta chạy đi tìm anh ấy, đến bây giờ cũng lâu lắm rồi, lúc cô ta trở về hình như còn sắp trễ nữa.
“Nhiêu đó có là bao?” Trương Hiểu Lộ buồn cười nhìn cô ta: “Nguyệt Hàn, sao cậu lại bị coi ta gạt vậy, người ta cầm quà chạy ra, nhưng ai biết được người ta có đưa nó không? Nói không chừng mấy lời hồi nãy là do cô ta bịa ra đấy”
Viên Nguyệt Hàn: “Chắc không đâu, trông cô ta rất thành thật mà, dáng vẻ dễ bắt nạt….”
“Lỡ như cô ta diễn thì sao? Nói không chừng cô ta định giả heo ăn thịt hổ, bản thân thích Uất Trì Diệc Thù cho nên giả vờ làm em gái của anh ấy, chặn đường các cô gái khác cũng nên”
“Chẳng lẽ là thế?” Viên Nguyệt Hàn không thích Mạnh Khả Phi kia, nhưng không chán ghét Đường Viên Viên đến mức đó, tuy không thích cô, nhưng cũng không đến mức coi cô là kẻ thù như Trương Hiểu Lộ.
Dù sao thì bọn họ đã ở chung với nhau được một học kỳ rồi, có thể nhận ra được một chút tính cách của đối phương.
“Nguyệt Hàn, cậu không tin tớ à? Nếu cậu không tin, vậy cậu tự cầm quà của mình đưa cho anh cô ta thử xem?”
“Tớ thấy được đó, nếu thật sự giống như lời cậu nói, cô ta không muốn đưa giúp chúng ta thì chúng ta tự đưa luôn”
“Nói thì đơn giản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1358549/chuong-1635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.