Nghe vậy thì An Thiến lại tỏ vẻ như chịu không nổi, chỉ có thể nói: “Chị hơi sợ, vậy cứ coi như là em giúp chị đi”
“Thôi được rồi, nếu chị đã sợ thì em sẽ ở cùng với chị vậy”
Đường Viên Viên lại tốt bụng một cách lạ thường, lại vỗ vai An Thiến: “Chị đừng sợ”
An Thiến: “..”
Cô ta sợ cái con khỉ đó.
Suýt chút nữa thì Chung Sở Phong phì cười bởi dáng vẻ đó của Đường Viên Viên, cậu chỉ cố kiềm nén lại rồi xách hành lý nói: “Bây giờ chúng ta có thể đi rồi”
“ừ”
Dứt lời thì Uất Trì Diệc Thù liền ngồi xuống trước mặt Đường Viên Viên rồi trầm giọng nói: “Tuyết quá sâu, không dễ đi đâu. Lên lưng anh đi.”
Đường Viên Viên hơi kinh ngạc nói: “Anh à, anh định cống em hả?”
Thế là cô bé nhanh chóng ngồi lên lưng của Uất Trì Diệc Thù, bàn tay nhỏ bé vui vẻ ôm lấy cổ của cậu một cách hăng hái như vừa đạt được điều gì đó.
Thấy cảnh tượng đó thì lập tức An Thiến ghen tị vô cùng.
Cô ta quay đầu về phía Chung Sở Phong, Chung Sở Phong lập tức chỉ chỉ vào hành lý trong tay nói: “Chính em bảo anh xách hành lý, bây giờ tay anh cầm đồ rồi thì không thể cõng nổi em nữa đâu”
Nói xong liền xách theo hành lý chạy lên phía trước, An Thiến tức giận đứng tại chỗ giậm chân bình bịch.
Cái tên Uất Trì Diệc Thù kia là một người hoàn hảo. Cậu là một người nổi tiếng trong giới chị em phụ nữ bọn họ, là nam thần trong lòng của rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1358508/chuong-1594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.